27/09/2021 08:49 GMT+7

Cuộc điện thoại quý báu từ bệnh viện

BS NGUYỄN THÀNH ÚC
BS NGUYỄN THÀNH ÚC

TTO - Một tháng nay cả nhà cháu tôi ở quận 11 (TP.HCM) sống trong nỗi lo lắng và sợ hãi chưa từng có. Gia đình cháu tôi có năm người (mẹ, dì, hai vợ chồng của cháu, con gái hai tuổi) đều bị nhiễm COVID-19.

Cuộc điện thoại quý báu từ bệnh viện - Ảnh 1.

Người mắc COVID-19 điều trị tại Bệnh viện dã chiến số 6, TP Thủ Đức (TP.HCM) - Ảnh: QUANG ĐỊNH

Sau 14 ngày tự cách ly và điều trị tại nhà thì 4 người khỏi bệnh, riêng dì ba của cháu bị viêm phổi nặng phải vào bệnh viện. Tuần lễ đầu nằm tại Bệnh viện dã chiến quận 8, sau đó không giảm nên chuyển đến Bệnh viện dã chiến số 16 thuộc Trung tâm hồi sức Bệnh viện Bạch Mai (quận 7, TP.HCM).

Ở viện, dì ba của cháu tôi khó thở nặng, phải đặt máy thở xâm lấn, tính mạng ngàn cân treo sợi tóc. Mỗi ngày cháu tôi đều đặn gọi điện thoại vào bệnh viện hỏi thăm tình hình bệnh của dì, do bệnh viện chăm sóc toàn diện và không cho người nhà vào. 

Gia đình chỉ liên lạc với bệnh viện qua một chị nhân viên tiếp điện thoại hằng ngày và ghi chép lại tên tuổi bệnh nhân, sau vài tiếng thu thập tình hình bệnh nhân rồi chị ấy gọi điện thoại báo lại gia đình.

Sáng gần đây bỗng dưng có số điện thoại của nhân viên bệnh viện gọi về nhà cho biết dì ba của cháu muốn thấy mặt mọi người qua Zalo, mẹ của cháu tôi run run:

- Chị ba, chị ba khỏe chưa? Ráng lên nhe. Nói chuyện nghe coi... (đang thở máy thì làm sao nói chuyện được?!). Dù gì cũng phải cố gắng mới mau khỏe.

Bên kia là giọng một cô gái, chắc là nhân viên bệnh viện, rất trong trẻo:

- Em ơi! Em nói lớn lớn lên bệnh nhân mới nghe được!

- Dạ, chị ráng tập thở nha... (tự nhiên nước mắt trào ra). Phượng ơi, nói chuyện với dì ba đi con!

Qua màn hình, mọi người thấy cô nhân viên mặc đồng phục bảo hộ, tay mang găng, đang hút đờm cho ống nội khí quản được thông thoáng. Còn dì ba của cháu tôi đang vẫy tay chào. Cả nhà rớt nước mắt!

Chúng tôi biết công việc ở bệnh viện là vô cùng khó khăn, khắc nghiệt, thực sự là một chiến trường giữa sự sống và cái chết, là cuộc chạy đua của thầy thuốc trong từng phút từng giây giành lại sinh mạng của bệnh nhân với thần chết. 

Vậy mà họ vẫn quan tâm tới từng bệnh nhân một, biết tâm tư nguyện vọng của người bệnh và người nhà của họ. Hơn mười ngày không thấy mặt chị, mặt dì, gia đình cháu tôi chỉ biết hỏi thăm, mà bây giờ được trực tiếp nói chuyện, trực tiếp thấy các thầy thuốc đang chăm sóc người thân của mình. 

Không có món quà tinh thần nào lớn hơn, ý nghĩa hơn lúc này. Có thể cuộc điện thoại này báo hiệu cho giai đoạn hồi phục hoặc cũng có thể là cuộc điện thoại cuối cùng, nhưng gia đình chúng tôi luôn lưu giữ và xem như là một sự sẻ chia ấm áp của các anh chị bệnh viện dành cho chúng tôi, sau này được xem lại sẽ là một kỷ niệm sâu sắc cho mỗi người chúng tôi. Chúng tôi xin tri ân các thầy thuốc.

Cuộc điện thoại quý báu từ bệnh viện - Ảnh 2.
Tình người nơi tuyến đầu chống dịch: Tình người nơi tuyến đầu chống dịch: 'Là F1, chị phải cách ly khi bầu sữa đang căng đầy'

TTO - Là bệnh viện phụ sản, nhưng với COVID-19, đội ngũ bác sĩ, điều dưỡng, hộ sinh... Bệnh viện Từ Dũ cũng không ngoài cuộc. Và họ đã chiến đấu với dịch ra sao?

BS NGUYỄN THÀNH ÚC
Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên