
Từ lúc biết đọc báo cho đến nay đã 63 tuổi, tờ báo chính hằng ngày của tôi xuyên suốt là Tuổi Trẻ.

Những năm cuối thập niên 1990, giữa lòng thành phố Đà Nẵng còn mộc mạc, tôi là sinh viên nghèo từ vùng quê xa xôi một mình đến thành phố trọ học tại số 4 Nguyễn Chí Thanh, quận Hải Châu.

Cảm ơn báo Tuổi Trẻ đã đồng hành cùng tôi - một họa sĩ quê gốc miền Trung xa xôi đã 'mang' tác phẩm mỹ thuật là tranh hội họa hay biếm họa hài hước đến gần với nhiều người.

Tôi đến với Tuổi Trẻ vào thời điểm mà cuộc sống mình đang dở dang và ngổn ngang nhiều cảm xúc nhất, khi vừa tốt nghiệp đại học, lơ ngơ bước vào đời, và mang trong tim một mối tình đầu tan vỡ.

Hôm đó, trong giờ học, thầy giáo cầm tờ Tuổi Trẻ trên tay và hỏi: "Đức Lộc là em nào nhỉ, có tin đăng Tuổi Trẻ nè".

Cảm ơn báo Tuổi Trẻ vì đã đồng hành cùng tôi, từ một cậu học trò quê mùa giữa miền Tây nắng cháy, đến khi tôi trưởng thành.

Tính đến ngày 29-6, ban tổ chức cuộc thi viết Dấu ấn Tuổi Trẻ trong tôi đã nhận hơn 500 bài dự thi. Cuối ngày mai 30-6 sẽ hết hạn nhận bài.

50 năm trước, tôi đã làm quen với báo Tuổi Trẻ khi còn là một cô bé quàng khăn đỏ, chập chững đến với sinh hoạt Đội.

Tôi đến với báo Tuổi Trẻ cũng như mọi người nhưng gắn bó thì cũng mười mấy năm, đủ để hiểu được phần nào cái chất của tờ báo này.

Báo Tuổi Trẻ phát hành số đầu tiên ngày 2-9-1975, khi tôi đang học lớp 12.

Từ ngày báo Tuổi Trẻ phát hành số đầu tiên, đến nay còn lại những ai trong số các độc giả ngày ấy?

Khi tôi còn là sinh viên năm 3 (2002), để bớt tốn kém cho gia đình, nhờ có chút năng khiếu "viết lách" tôi thường cộng tác với các báo kiếm thêm nhuận bút. Trong các tờ báo tôi cộng tác có báo Tuổi Trẻ.

Vì gia đình nghèo, nên lúc nhỏ tôi hầu như không có cơ hội để mua những tờ báo phù hợp với lứa tuổi của một đứa bé học sinh tiểu học. Ấy vậy mà tôi lại là độc giả trung thành của báo Tuổi Trẻ từ khi 9 tuổi.

Lúc còn nhỏ tôi có thắc mắc Tuổi Trẻ thì có lợi gì, có lợi cho ai mà ba và tôi đọc mỗi ngày. Lớn lên thì biết có rất nhiều lợi ích, với cả nhiều người.

Hai mươi mấy năm trước, những ngày còn bán báo dạo, cái tên Tuổi Trẻ đã theo tôi trên những bước đường mưu sinh khắp phố phường TP.HCM.

Tôi đến với báo từ sự tính toán. Nhưng rồi Tuổi Trẻ nuôi tôi và gia đình lớn dậy cũng như giúp tôi trưởng thành với nghề làm báo.

Báo Tuổi Trẻ từng là chiếc cầu giúp tôi nối thông với thế giới, là lý do tôi muốn học nghề báo, và là nơi tôi thân thiết…

Tuổi Trẻ giống như ngọn hải đăng để mọi người dù giữa biển thông tin mênh mông cũng được định hướng đúng đắn, không bị dẫn dắt, lạc lối.

Dấu ấn về báo Tuổi Trẻ của tôi gói trọn trong việc lặp lại suốt 5 năm trời: mỗi sáng sớm mua báo cho bố.

Dì Tư kể: 'Vợ chồng con Yến Nhi vừa mua xe hơi. Nay cuộc sống của gia đình nó khấm khá lắm. Hồi đó cũng nhờ con viết bài trên báo Tuổi Trẻ nên đời nó bước sang trang mới'.