Rồi 20-10 năm ngoái, con cứ hát mãi "Mẹ cũng quên dần quên, ước mơ của mẹ là gì. Mẹ vẫn đang bận lo làm sao có một bữa cơm no...", từ phòng tắm ra đến phòng khách, hay vào tận phòng ngủ. Gần đây, con lại hay ngân nga "Mẹ là cha, mà con mơ tìm thấy...".
24 giờ/ngày, 7 ngày/tuần, 365 ngày/năm trong suốt 10 năm, có điều gì mà mẹ không thể làm cho con trai của mẹ?
10 năm cùng con nếm trải bao đắng cay ngọt bùi, cùng dắt nhau vượt qua những vui buồn, nhọc nhằn giữa cõi nhân gian. Trong hành trình đó, có những tháng năm liền mẹ cõng con chạy dọc ngang cuộc đời, có những ngày miệt mài cầm tay con tập đi, có những đêm triền miên ôm con ngủ gật trong bệnh viện, có những giờ dài tập con phát âm, nhẫn nại dạy con học, kiên trì canh cho con ăn từng miếng để con có thể khôn lớn, khỏe mạnh.
3.650 ngày vừa làm mẹ, vừa làm cha của con.
Chưa bao giờ mẹ dám ngã gục, dẫu có những lúc vô cùng mỏi mệt, mẹ cũng muốn buông xuôi. Nhưng chỉ dợm nghĩ đến hình ảnh con không có chỗ dựa nào, mẹ lại gạt nước mắt, đứng lên.
Con trai của mẹ, con biết không, con đã vô cùng may mắn khi nhận được sự yêu thương, chia sẻ của rất nhiều trái tim nhân ái, ấm áp xung quanh con. Có người làm tổn thương con khiến con ám ảnh, sợ hãi không muốn đi học, có người làm con đau, có người chọc ghẹo, xa lánh con... nhưng cũng có những vòng tay ấm sẵn sàng ôm con vào lòng, có những cánh tay nghĩa tình không ngại chìa ra để con nắm lấy mỗi khi buồn tủi, cô đơn hay lạc lõng... Có người chê bai con, nhưng cũng có rất nhiều người ngợi khen con.
Chắc con chưa quên hình ảnh con đẩy xe lăn cho ngoại lọt thỏm giữa sân bay Haneda (Nhật Bản) giữa đêm khuya, cạnh bên là cô hải quan Nhật xuýt xoa thán phục "cậu nhỏ bé xíu mà tuyệt vời quá"! Hàng xóm nhà mình gặp con cũng không ngớt lời khen tặng con!
Nên con hãy tiếp tục tự tin vào bản thân và đừng quên ghi khắc những tấm lòng quý báu đó, bằng cách sống thật tốt, con nhé!
Cột mốc lên 10 là khoảnh khắc đáng nhớ của cuộc đời. Mẹ mong con luôn khỏe mạnh, an yên. Mong con sống có tình thương và trách nhiệm với tuổi lên 10 của mình.
Cậu bé lên 10, cảm ơn những nỗ lực của con trong suốt 10 năm ròng rã! Cảm ơn nỗ lực vượt qua hàng chục trận bạo bệnh, cả nỗ lực vượt qua những giễu cợt! Cảm ơn sự nhẫn nại, chịu đựng của con khi phải đối mặt với những người làm con không vui.
Cảm ơn sự dũng cảm của con khi đối mặt và vượt qua khát khao có một vòng tay to lớn chở che mỗi lần con bị ức hiếp, cô lập. Cảm ơn sự vững chãi vượt qua mọi trở ngại lớn bé để con luôn là con, cậu bé hồn nhiên, an vui sau mọi muộn phiền.
Cảm ơn cả những cái ôm vội vàng, những câu hỏi luống cuống "Mẹ ơi, nay mẹ đi làm có mệt không? Mẹ còn đau bao tử không? Mẹ còn nhức đầu không?... Cảm ơn cả những sợ hãi, hoảng loạn của con khi gặp một sự cố, để mẹ biết rằng tuy con đã sắp cao bằng mẹ và luôn vô tư, nhưng tự sâu bên trong, con vẫn còn là một cậu bé yếu đuối, nhạy cảm.
Cảm ơn cả những vấp ngã non nớt của con, cảm ơn những nghịch ngợm, những ương bướng của con, để mẹ có thể bồi dưỡng thêm sự nhẫn nại, kiên cường.
Cảm ơn con vì tất cả! Luôn lạc quan, an lành và hạnh phúc nhé con trai!
Thương yêu con thật nhiều!
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận