
Để chụp được bức ảnh đẹp từ máy phim, người chơi phải học hỏi và kiên nhẫn - Ảnh: QUỲNH QUỲNH
Nhưng với các bạn trẻ, đây là cách lưu giữ hình ảnh độc đáo, tìm lại cảm xúc nguyên bản và học cách trân trọng trong từng khoảnh khắc đời thường.
Thú vui không dành cho người thiếu kiên nhẫn
Buổi chiều lang thang dưới bóng mát hàng cây sao đen quanh hồ Con Rùa, TP.HCM, đôi bạn trẻ Thu Phượng và Thiên An vui vẻ rủ nhau chụp vài tấm ảnh phim làm kỷ niệm.
Phượng giúp An chỉnh tóc tai, tạo dáng đẹp, sau đó cẩn thận cân chỉnh từng thông số trên chiếc máy phim Minolta SRT 101 để chụp được bức ảnh "siêu nét" tặng cô bạn thân.
Vốn đam mê tranh ảnh nên Phượng sớm có cơ hội tiếp xúc với nhiều loại máy ảnh kỹ thuật số hiện đại.
Cơ duyên đưa Phượng tới với bộ môn chụp "khó nhằn" này là cách đây hơn nửa năm, cô được một người thầy tặng chiếc máy phim. Phượng hoàn toàn bị thu hút về độ công phu cùng những kiến thức nhiếp ảnh mà máy ảnh này đòi hỏi ở người chụp.
"Tất cả các khâu đều phải thực hiện thủ công chứ không có sự hỗ trợ nào từ máy móc giống như khi chụp bằng máy ảnh kỹ thuật số. Mình nghĩ chụp ảnh bằng máy phim sẽ không phù hợp với những người thiếu kiên nhẫn hiện nay", Phượng chia sẻ.
Mấy tháng liền, cô mày mò học hỏi từng thứ, từ cách sử dụng phim, cách chỉnh khẩu độ, tốc độ, cách chọn ISO phim, lấy sáng, lấy nét... để cho ra bức ảnh ưng ý. Cô nói vui "nhìn vào là thấy nghệ". Càng khó, càng khiến cô nàng thích tìm hiểu.

Nikon N2020 là một trong những loại máy chụp phim được ưa thích trước đây và giá không quá đắt đỏ
"Trời ơi khó tả lắm! Chụp ảnh bằng máy phim hay ở chỗ là mình không thể nào chụp đại được. Mình phải chụp bằng sự hiểu biết, phải nghiêm túc tìm hiểu về nó. Và khi đã hiểu sâu sắc về bộ môn này thì cảm giác chụp được một tấm ảnh đẹp sẽ rất khác", Phượng cho biết.
Có lẽ với Phượng lần tác nghiệp khiến cô nhớ mãi là buổi lễ tổng duyệt diễu binh diễu hành dịp 30-4 vừa rồi.
"Hôm đó, mình chụp những tấm ảnh kỷ niệm các chú cựu chiến binh và các khối đi khối đứng trong bộ binh. Không nghĩ là những bức ảnh mình chụp lại "gây bão" trên mạng xã hội. Mọi người chia sẻ rầm rộ, mình cũng cảm thấy bất ngờ và rất vui", Phượng chia sẻ.
"Mình gửi ảnh cho các chú cựu chiến binh. Các chú xúc động lắm, nói cảm ơn không ngớt. Với mình, đó là khoảnh khắc đẹp, chụp phim không chỉ ghi lại hình ảnh, mà còn lưu giữ cả niềm tự hào, ký ức và cảm xúc", cô nói thêm.
Tuy nhiên, bây giờ nhìn hai bạn Phượng và An thuần thục máy ảnh phim là vậy nhưng ít ai biết cả hai từng dở khóc dở cười khi nhận thành phẩm ảnh lỗi do thiếu kinh nghiệm chụp.
"Cháy phim, thiếu sáng, ảnh nhòe... đủ thứ hết. Một cuộn phim chụp được 36 tấm thì đã tốn đâu đó 200.000 đồng. Thêm tiền tráng phim tùy chỗ thì giá dao động 70.000 - 80.000 đồng/cuộn nữa. Nói chung chụp lỗi là xót tiền kinh khủng", An dí dỏm cho biết cái giá phải trả khi mê chụp ảnh bằng máy phim.
Đối với An, kỷ niệm đáng nhớ nhất từ lúc bắt đầu chụp phim cho tới giờ là cuộn phim đầu tiên được cô bạn chụp vào ngày báo cáo thực tập của lớp, đó là buổi học cuối cùng thời sinh viên của An.
Những bức ảnh lúc ấy không hoàn hảo, đôi khi chụp vội, phơi sáng sai hay lấy nét không trúng, nhưng lại mang đậm dấu ấn của một thời sinh viên đã qua. Tất cả ảnh mà An chụp không phải để "khoe" trên mạng xã hội, mà đơn giản chỉ để lưu giữ cho riêng mình.
"Chơi máy phim đắt đỏ nhưng vẫn đáng vì đó là khoảnh khắc của tuổi trẻ, của bạn bè, của một thời không thể trở lại", An chia sẻ.

Chờ đợi để được thấy bức ảnh mình chụp là niềm vui của nhiều bạn trẻ mê chụp ảnh phim - Ảnh: QUỲNH QUỲNH
Lưu lại thanh xuân bằng những nét hoài cổ
Sau khi đã chụp ảnh chán chê, Phượng và An chở nhau tới tiệm để xem thành quả sau một buổi chiều ngắm nghía, tiện thể lấy cuộn phim vừa chụp mấy ngày trước.
Khi cuộn âm bản được đặt trước mặt, Phượng không giấu nổi sự mong chờ. Đôi tay thoăn thoắt kéo ra từng tấm ảnh và soi chúng dưới nền trời như thể một tay chơi ảnh phim sành sỏi.
Những người đam mê chụp phim như Phượng hay An mong chờ là màu sắc thật sự của bức ảnh. Phượng cho biết: "Sức hút lớn nhất làm cho chụp phim khác biệt là màu sắc. Màu của phim thì không thể nào bắt chước được dù mình có cố giả lập bằng kỹ thuật số".
Còn An thừa nhận: "Ban đầu cứ nghĩ chơi phim là nghệ thuật, là sang chảnh. Nhưng càng chụp mới thấy là hành trình học hỏi tỉ mỉ nhiều thứ, từ học kỹ thuật sử dụng máy đến học cách quan sát, chờ đợi và trân trọng từng khoảnh khắc thoáng qua".
Đặc biệt, với nhiều bạn trẻ, máy phim không chỉ là một công cụ ghi hình, mà là vật chứa ký ức. Những tấm hình không chỉ là hình ảnh, mà là mảnh ghép cảm xúc của một giai đoạn, một con người mà có thể là cha chú họ đã kể cho nghe.
Bắt đầu tập tành làm quen với máy ảnh phim cách đây hai tháng, Thanh Nhàn (22 tuổi, phường Thủ Đức, TP.HCM) cũng thường xuyên lui tới tiệm rửa phim để xem thành quả. Cô bạn khoe chiếc máy phim Olympus là "trợ thủ đắc lực" ghi lại những khoảnh khắc của Nhàn trong chuyến đi nghỉ mát cùng người yêu tại Vĩnh Hy.
"Mình muốn lưu lại chuyến đi bằng một thứ gì đó đặc biệt và khác biệt, mình thấy lựa chọn chơi máy phim rất xứng đáng vì ảnh phim ra màu đẹp mà cảm giác nó rất đáng nhớ" - Nhàn chia sẻ.
Nhàn chọn máy loại chỉnh tự động phù hợp cho người mới chơi, vì sự tiện lợi và dễ dùng. Không cần kiến thức phức tạp về tốc độ hay khẩu độ, chỉ cần lắp phim vào máy và chụp, nhưng với cô bạn, từng cú bấm máy lại mang theo một cảm giác rất khác.
"Mình thấy thú vị và tò mò lắm, tại vì khi chụp mình sẽ không thể nhìn thấy những hình ảnh đó như thế nào, giữ cảm xúc nhiều hơn, và màu phim thì đẹp nữa" - Nhàn nói.
Sắp tới, cô dự định sẽ sắm thêm máy cơ và học thêm công thức căn chỉnh để có thể chụp những tấm ảnh phim đẹp hơn nữa trong những chuyến du lịch tiếp theo.
Đằng sau tấm ảnh là một thế giới thủ công tỉ mẩn

Tráng phim thủ công đòi hỏi phải học nghề kỹ lưỡng và yêu thích - Ảnh: QUỲNH QUỲNH
Để có được một tấm ảnh phim hoàn chỉnh, người chơi không chỉ dừng lại ở việc chụp, mà còn phải gửi phim đến các lab để tráng. Anh Huỳnh Đặng Quang Chính, nhân viên lab ảnh, cho biết:
"Quy trình tráng phim thủ công khá công phu, từ việc căn chỉnh tỉ lệ thuốc, nhiệt độ và thời gian chuẩn xác cho đến quá trình hiện hình, rửa ảnh và sấy khô, tất cả đều đòi hỏi sự kiên nhẫn, kỹ thuật và tình yêu với nghề".
Những cuộn phim màu C41 là phổ biến nhất, còn phim Cine và trắng đen ít người dùng hơn, do hai loại phim này khó chụp hơn, và chúng được tráng riêng do quy trình tráng khác nhau.
Anh cho biết thêm phim âm bản nếu bảo quản tốt có thể giữ được rất lâu, nên được cắt và bỏ bên trong printfile, bảo quản ở nơi khô ráo, thoáng mát, tránh ẩm và ánh nắng trực tiếp chiếu vào.
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận