12/08/2018 11:00 GMT+7

Đứng ngoài danh vọng không cần nhiều người quan tâm hơn tới mình

HIỀN TRANG
HIỀN TRANG

TTO - Có những nghệ sĩ có thể chạm tới những đỉnh cao mới nhưng lại từ chối để bấu víu lấy những điều đẹp đẽ cũ của mình. Chẳng hạn như James Bay, chỉ Hold me the river là đủ, anh không cần nhiều người quan tâm hơn tới mình.

Đứng ngoài danh vọng không cần nhiều người quan tâm hơn tới mình - Ảnh 1.

Passenger trong Let her go - Ảnh: YouTube

1 "Tôi viết ca khúc này vào hai năm rưỡi trước, bỏ nó vào một album, suốt 9 tháng trời chẳng có chuyện gì xảy ra cả" - Passenger hồi tưởng về Let her go - ca khúc mà bằng một phép mầu kỳ diệu nào đó bỗng được yêu thích đến độ đạt gần 1 tỉ lượt xem trên YouTube.

Sự nổi tiếng ấy với Passenger là điều không tưởng, trước đó không lâu anh nói rằng chỉ cần khi đăng tải nhạc lên Facebook và có 2 người bạn vào like là anh đã thấy hạnh phúc rồi. Nhưng giờ đây, thứ duy nhất đổi thay với chàng nhạc sĩ xứ Brighton hình như cũng chỉ nằm ở việc anh đã có... nhiều người like hơn trước, còn âm nhạc thì vẫn vậy.

Le her go - Passenger

Từ album Young as the morning, old as the sea (Trẻ như sớm mai, già như biển cả - 2016) đến The boy who cried wolf (Chàng trai vờ kêu cứu - 2017), và đến album mới nhất sắp ra mắt là Runaway (Trốn chạy - 2018), Passenger vẫn giữ nét nguyên sơ của tiếng guitar réo rắt như nước chảy, vẫn giữ lối hát thủ thỉ như ngọn lửa nhỏ giữa canh thâu, và vẫn kể những câu chuyện nội tâm của những kẻ buồn bã nhưng không bao giờ mất đi hi vọng.

Suốt bao năm, chẳng có điều gì mới ở Passenger, nhưng cũng chẳng bao giờ có điều gì phàn nàn được ở anh. Anh không bao giờ nổi tiếng hơn, cũng không có ý định nổi tiếng hơn, người ta rời bỏ anh để nghe thêm những ngôi sao mới, nhưng khi cần một chút liều lượng của nỗi buồn, người ta lại nghe anh.

Đứng ngoài danh vọng không cần nhiều người quan tâm hơn tới mình - Ảnh 3.

Jason Mraz trong I'm yours - Ảnh: YouTube

2 Mười năm trước, đi đâu cũng nghe I’m yours của Jason Mraz. "Đừng phức tạp hóa làm gì, thời gian của đôi ta ngắn ngủi" - Jason hát, đôi khi nuốt từ.

Khác với Passenger, Mraz đã được biết đến từ trước khi có I’m yours. Nhưng chỉ đến khi I’m yours ra đời, anh mới được khán giả toàn cầu biết đến. 

Và khán giả toàn cầu giờ đây phần lớn hầu như cũng vẫn chỉ biết đến anh qua I’m yours. Trong 10 năm qua chẳng nhẽ Mraz không sáng tác thêm bài nào nữa ư? 

Có, nhưng không bài nào vượt qua cái bóng của I’m yours cả. Nhưng cũng không hẳn vì chúng kém hay hơn.

I'm yours

Know - album mới của Mraz được phát hành ngày hôm qua. Đĩa đơn Have it all được tung ra trước đó, tiếp tục là một giai điệu tràn ngập niềm vui sống. 

Nếu nghe Have it all một cách độc lập, nó không hề thua kém I’m yours, có điều là chất nhạc của Mraz không thay đổi gì mấy so với một thập niên trước, mà thế giới và khán giả thì lại thay đổi quá nhiều.

"Mỗi thập niên công nghệ lại thay đổi và âm nhạc lại thay đổi, (...) nếu bạn tới các festival, bạn sẽ thấy rất nhiều DJ và nhạc nền để tạo âm thanh thật dày (...). Đây quả là thử thách với tôi, người chỉ là một nghệ sĩ pop acoustic đơn thuần" - Mraz nói. 

Điều đó có nghĩa là, không phải Mraz và những người như anh không biết mình cần thay đổi để giữ chân khán giả, mà đơn giản là họ không muốn.

Mraz từng chia sẻ: "Khi tôi cảm thấy áp lực, tôi chỉ nghĩ 10 năm trước mình không được sống trong căn nhà này. 10 năm trước mình đang ngủ trên ghế sofa nhà bạn". 

Passenger thì chắc sẽ nghĩ về thời chỉ có 2 like trên Facebook. Và với niềm thỏa mãn nhỏ nhoi như thế, họ tiếp tục làm thứ âm nhạc họ yêu.

Christina Aguilera, Mỹ Linh và cách làm nhạc kiểu diva Christina Aguilera, Mỹ Linh và cách làm nhạc kiểu diva

TTO - Diva ư? Dường như danh xưng ấy đã lỗi thời trong một nền công nghiệp ghi âm mới với những quy luật mới.

HIỀN TRANG
Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên