25/12/2016 11:25 GMT+7

​Ông già Noel có thật không?

TRẦN NHÃ THỤY
TRẦN NHÃ THỤY

TTO - “Ba mẹ nói dối. Con ghét ba mẹ”

Vừa dừng chiếc xe đạp trước cổng nhà, cậu con nhỏ của chúng tôi đã gần như hét lên như vậy.

Vợ chồng tôi thoáng sững sờ, không hiểu chuyện gì. Chắc là có chuyện gì đó đã xảy ra ở lớp học thêm buổi tối. Tôi đoán vậy. Lúc đó, thằng bé đứng đối diện với tôi, nước mắt lưng tròng: “Cô giáo nói là ông già Noel không có thật. Vậy ba mẹ chính là người mua quà cho tụi con chứ không phải ông già Noel. Ba mẹ có biết nói dối là xấu lắm không. Năm nay con sẽ không viết thư cho ông già Noel nữa đâu”.

Tôi thở nhẹ một cái, nhưng cũng thấy tim mình như nghẹn lại.

Đêm đó, khi nằm ngủ, hai thằng con tiếp tục cật vấn tôi: “Nói thật cho tụi con biết đi, ông già Noel có thật không? Tụi con không dễ bị dụ nữa đâu!”. Sau một thoáng suy nghĩ, tôi trả lời rằng: “Thú thật là ba cũng không biết ông già Noel có thật không bởi vì ba chưa từng được thấy ông ấy, tức là ông già Noel thật. Nhưng không thấy không có nghĩa là không có. Ba cũng tin là ông già Noel sẽ tặng quà cho những đứa trẻ ngoan”.

Tất nhiên là tụi nhỏ không cảm thấy hài lòng. Chúng lại cật vấn: “Vậy cuối cùng cô giáo nói đúng hay ba mẹ nói đúng?”.

Đến câu hỏi này thì tôi đành... khất nợ. Tôi nói tụi con từng đọc nhiều sách về Giáng sinh và ông già Noel rồi, cũng từng coi bộ phim hoạt hình rất hay là The Polar Express (Tàu tốc hành Bắc Cực) rồi. Tụi con thử khám phá là có ông già Noel thật hay không?

Tôi có một chút hơi giận cô giáo, nhưng đồng thời cũng hiểu và chia sẻ được. Không có ông già Noel đâu. Cũng như trần gian này làm gì có Tiên có Bụt. Hãy tỉnh lại giùm đi. Khi con người ta quá mệt mỏi với thực tại khắc nghiệt thì họ có xu hướng giải thiêng. Đâu đó trên Facebook, tôi thấy có người viết thẳng tưng rằng: “Người lớn ơi, đừng dạy trẻ con giả dối khi nói ông già Noel là có thật” hoặc: “Thôi muốn gì cứ nói mẹ mua, đừng viết thư cho ông già Noel nữa, phiền quá”.

Có lý đấy, nhưng nghe sao mà buồn. Tôi như muốn khóc khi nghĩ Giáng sinh này con mình sẽ chính thức “nghỉ chơi” với ông già Noel. Sẽ không còn những lá thư hồn nhiên, đáng yêu được giấu dưới gối hay chiếc vớ treo cửa sổ đêm Giáng sinh, để rồi mờ sớm hôm sau tụi nhỏ chợt bừng dậy, vùng chăn chạy đi tìm quà với tiếng cười reo vang khắp nhà.

Nhớ mùa Giáng sinh năm ngoái, vợ chở con trai lớn bị té ngoài đường. Khi dựng xe lên, vợ nói: “Giờ con lớn quá rồi mà tay chân mẹ thì yếu, chạy xe máy đèo con đường trơn sao mà nguy hiểm quá”. Trên đường về, cậu con ngồi sau lưng thủ thỉ rằng mẹ ơi, sao nhà mình không mua ôtô đi cho an toàn. Mẹ nói nhà mình nghèo, tiền đâu sắm ôtô? Cậu con hỏi cụ thể số tiền rồi nói: “Vậy Giáng sinh này con sẽ xin ông già Noel bốn trăm triệu đồng”. Năm ngoái, cậu con đã học lớp bảy.

Thật quá dễ khi nói ông già Noel là không có thật. Và thật quá khó khi thuyết phục những đứa trẻ hôm nay tin rằng có ông già Noel và chính ông ấy đi phát quà cho mỗi đứa vào đêm Giáng sinh. Còn tôi, trong khi chấp nhận không tham gia cuộc tranh luận “Đúng/sai. Có/không” về ông già Noel nữa thì hai cậu con vẫn viết thư với một niềm tin trong sáng. Tôi thấy đó là niềm hạnh phúc. Dẫu tôi biết đến một tuổi nào đó chúng sẽ tự động không viết thư cho ông già Noel nữa, nhưng chắc chắn một điều chúng sẽ không trách cứ ba mẹ. Chúng sẽ ngoái nhìn lại tuổi thơ với một nụ cười và trái tim vẫn reo như quả chuông Giáng sinh tới khi trở thành cha của những đứa trẻ.

Cuối cùng ông già Noel có thật không? Thú thật là tôi không biết. Là không biết thật chứ không phải giả vờ. Tôi nhớ trong bộ phim hoạt hình The Polar Express có một câu thoại rất hay rằng: “Và đôi khi những thứ chân thực nhất trên thế giới này lại là những thứ mà chúng ta không thể thấy”.

TRẦN NHÃ THỤY
Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên