
Bóng đá không được khuyến khích cho người lớn tuổi - Ảnh: CN
Mỗi người đều mang thể trạng, những nỗi lo sức khỏe khác nhau. Khó có công thức chung cho tất cả, nhưng giới khoa học thể thao vẫn dành ra lời khuyên nhất định về độ tuổi phù hợp để chơi thể thao đối kháng.
Tim mạch là hệ chịu áp lực lớn khi chơi thể thao đối kháng, đặc biệt khi cường độ cao, nhịp tim lên nhanh, ảnh hưởng của căng thẳng tinh thần - thể chất kết hợp.
Theo nghiên cứu của Đại học Harvard (Mỹ), khi về già, hệ thống mạch máu (động - tĩnh mạch), cơ tim, van tim đều có xu hướng thoái hóa, mạch máu mất tính đàn hồi, cholesterol máu, huyết áp dễ bị tác động bất lợi hơn.
Việc tập luyện mạnh, có tính va chạm hoặc gắng sức lớn (như trong các trận đấu đối kháng) có thể làm tim phải hoạt động vượt khả năng thực tế, nhất là nếu người chơi có bệnh tiềm ẩn (cao huyết áp, bệnh mạch vành, bệnh tim không được phát hiện).
Lão hóa xương khớp cũng là điều không thể tránh ở mọi người khi tuổi cao, nhưng yếu tố vận động sai cách và môn chơi có va chạm lớn làm quá trình này nhanh hơn.
Khi tập thể thao không đúng phương pháp, cường độ quá cao, hoặc lựa chọn môn không phù hợp tuổi sẽ gây bào mòn sụn khớp, hư hại sụn, mòn xương, thoái hóa sớm.
Một nghiên cứu khác chỉ rõ: sau tuổi 45, mật độ xương bắt đầu giảm rõ rệt, nếu không được bổ sung can xi, vitamin D hoặc không vận động hợp lý, nguy cơ loãng xương và gãy xương tăng cao.
Môn bóng đá với các tình huống đổi hướng đột ngột, va chạm mạnh, sút bóng, bật nhảy - đặt áp lực rất lớn lên khớp gối, mắt cá, hông.
Quần vợt có các động tác xoay người, đánh mạnh, bước di chuyển nhanh - dễ gây căng cơ, đứt dây chằng.
Võ thuật - với các đòn đánh trực tiếp, tổn thương đầu gối, cổ tay, khớp háng, đặc biệt nếu sparring hoặc thi đấu.
3 môn thể thao nói trên được xem là tiêu biểu cho nhóm thể thao đối kháng phổ biến với người tập phong trào, và đều phải được xem xét khi bạn đến một độ tuổi nhất định.
Người chơi phong trào sau khoảng 35-40 tuổi bắt đầu thấy rõ sự khác biệt so với tuổi 20-30: cần nhiều thời gian hồi phục hơn; dễ mệt; chấn thương nhẹ kéo dài hơn.
Ở độ tuổi này, mặc dù vẫn có thể tập nhưng việc tiếp tục đối kháng mạnh (sparring, trận đấu) có thể mang lại ít lợi ích so với nguy cơ.
Với bóng đá, người chơi phong trào sau 40 tuổi nếu còn đá đối kháng mạnh rất dễ chấn thương khớp gối, dây chằng, thoái hóa đầu gối.
Với quần vợt, người chơi sau 45-50 tuổi nếu vẫn đánh đơn hoặc di chuyển nhanh - có thể chịu áp lực nhiều lên khớp gối, cổ tay.

Người trên 50 tuổi thường dễ dính chấn thương khi chơi quần vợt - Ảnh: ST
Còn với võ thuật, các hoạt động đối kháng mạnh sau 40 tuổi - nếu không có nền tảng thể lực bền bỉ và giám sát chuyên môn chặt chẽ, người chơi sẽ gặp nguy cơ cao về chấn thương đầu, sọ, tổn thương lâu dài.
Dựa trên tổng hợp chuyên môn và nghiên cứu, người chơi phong trào nên cân nhắc giảm, hoặc bỏ hẳn hoạt động đối kháng mạnh hoặc chuyển sang hình thức nhẹ hơn khi:
- Có triệu chứng đau khớp lâu ngày, sưng viêm, mất linh hoạt;
- Có tiền sử bệnh tim mạch hoặc yếu tố nguy cơ cao (huyết áp, cholesterol cao, tiền sử đột quỵ);
- Tuổi đã trên 40 với bóng đá và võ thuật, trên 50 với quần vợt.
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận