
Nhạc sĩ Nguyễn Vũ (phải) - Ảnh tư liệu
Nhạc sĩ Tô Hiếu cho biết theo thông tin từ gia đình nhạc sĩ Nguyễn Vũ, tác giả ca khúc Bài thánh ca buồn mất lúc 17h20 chiều 24-9 vì đột quỵ tại nhà riêng trên đường Nghĩa Hưng, phường Tân Hòa, TP.HCM (phường 6, quận Tân Bình cũ), hưởng thọ 81 tuổi. Sự ra đi đột ngột của ông để lại niềm tiếc thương vô hạn cho gia đình, bạn bè và đồng nghiệp.
Theo cáo phó, nghi thức tẩm liệm và phát tang vào lúc 23h ngày 24-9. Ngày 25-9 là thời gian thân bằng quyến thuộc cầu nguyện.
Đến 5h ngày 26-9, là nghi thức động quan và di quan. Sau đó, linh cữu nhạc sĩ được hỏa táng tại Trung tâm Bình Hưng Hòa. Gia đình thông báo miễn phúng điếu kể cả hoa, trái cây và nhang đèn.
Nhạc sĩ Nguyễn Vũ tên thật là Nguyễn Tuấn Khanh. Ông sinh năm 1944 tại Hà Nội nhưng lớn lên ở Đà Lạt và sống ở TP.HCM đến cuối đời. Nhờ có năng khiếu âm nhạc nên ông được gia đình cho học nhiều loại nhạc cụ từ nhỏ như guitar, harmonica, piano...
Nhạc sĩ Nguyễn Vũ là tác giả của nhiều ca khúc nổi tiếng như: Bài thánh ca buồn, Ga chiều phố nhỏ, Lời cuối cho em, Bài cuối cho người tình, Huyền thoại chiều mưa, Đêm kỷ niệm...
Trong đó, Bài thánh ca buồn được viết vào tháng 10-1972, được hãng đĩa hát Sơn Ca mua độc quyền. Ca sĩ Thái Châu là người đầu tiên thể hiện ca khúc này trong băng Sơn Ca 3.
Bài thánh ca buồn là một trong những bản nhạc được nhiều khán giả yêu thích mỗi dịp Giáng sinh.

Nhạc sĩ Nguyễn Vũ (bìa trái) và nhạc sĩ Đài Phương Trang (bìa phải) trong lần gặp mặt chuẩn bị cho một đêm nhạc - Ảnh: NVCC
Trên Facebook cá nhân, nhà báo Cù Mai Công vừa chia sẻ bài viết của ông về nhạc sĩ Nguyễn Vũ trong cuốn sách Sài Gòn một thuở - Dân Ông Tạ đó tập 2:
"Nhà ông trên đường Nghĩa Hưng, phường 6, Tân Bình. Chỉ cách đường Nghĩa Phát, trục chính sầm uất, tấp nập của khu chợ Nghĩa Hòa - khu chợ đậm chất Ông Tạ nhất hiện nay với nhiều món Bắc 54 tưởng chừng đã thất truyền - vài chục mét nhưng thật lạ, nó như một thế giới riêng, yên tĩnh, ít nhà buôn bán.
Sáng sáng, ngôi nhà nhỏ của ông vang tiếng dương cầm nhè nhẹ, chỉ như ru thêm bình yên nhà hàng xóm, trong đó có nhà các con ông cạnh bên. Tiếng dương cầm nhẹ như bước chân ông bà rảo trên đường ra công viên Lê Thị Riêng tập dưỡng sinh cách đó non cây số.
Nhẹ và thanh lịch như lối sống bao lâu nay của ông trong xóm đạo Ông Tạ. Nhẹ và đằm thắm như ly cà phê ông uống trong quán cà phê của nhà thơ Phạm Thiên Thư trong khu Bắc Hải gần nhà cùng anh bạn trẻ Hải Đăng nhà đối diện - vốn từng làm báo Tuổi Trẻ hơn chục năm với tôi.
Nhẹ như nhạc phẩm bất hủ của ông vang lên mỗi mùa Giáng sinh, kể cả dịp Giáng sinh năm nay 2021, khi ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng vốn cũng là cư dân ngõ Con Mắt - Ông Tạ gần đó cất giọng như thảng thốt: "Bài thánh ca buồn".
Nhạc phẩm ấy nhẹ lắm, trầm lặng lắm - như tình cảm rón rén của một cậu thiếu niên với một cô bạn gái mình để ý mà mãi nhiều năm sau, hình như khi cô bạn xưa đã sang sông, nó mới dám cất lên, nhớ lại kỷ niệm: "Bài thánh ca đó còn nhớ không em?".
Quốc Thiên hát Bài Thánh Ca Buồn của Nguyễn Vũ
Nhạc phẩm ấy - như bao nhạc phẩm của ông xem chừng ẩn giấu nhẹ nhàng nét lãng mạn Hà Nội, nơi ông sinh ra; lồng trong màu xanh thăm thẳm Đà Lạt tuổi thiếu niên và cả nét thổn thức xóm đạo Ông Tạ, nơi ông thành danh: "Rồi những đêm thế trần đón Noel - Lang thang qua miền giáo đường dấu yêu - Tiếng thánh ca ngày xưa vang đêm tối - Nhớ quá đi thôi giọng hát ai buồn…".
...
Ít năm trước, ông mở lớp dạy đàn, dạy nhạc cho thanh thiếu niên Ông Tạ ngay nhà mình. Lớp học cũng không ồn ào, ít ai biết.
Ông bảo: "Hình ảnh những đứa học trò cặm cụi, đánh vật với những nốt nhạc như tiếp thêm sức lực cho tôi…". Liệu hình ảnh ấy có nhắc ông về một thời trẻ yêu thổn thức trong lặng thầm? Như bao trái tim yêu Ông Tạ vốn bình dị cả trong yêu thương con người và cuộc sống?
Bình dị, lặng lẽ như khi ông "phát hiện" dẫn dắt, chỉ bảo một đứa em họ của ông, chỉ kém ông ba tuổi sau cũng là một nhạc sĩ nổi tiếng: nhạc sĩ Đức Huy.

(Từ trái qua) Đạo diễn Tô Hiếu tặng hoa cho các nhạc sĩ Giao Tiên, Nguyễn Vũ, Bảo Thu, Đài Phương Trang và Mạnh Quỳnh trong một đêm nhạc gây quỹ tổ chức ở sân khấu Trống Đồng - Ảnh: T.T.D.
...
Nhạc sĩ Nguyễn Vũ có cô em ruột tên Nguyễn Hải Triều, cũng là một nhạc sĩ và là một nhạc trưởng tài ba, từng là sơ dòng Mân Côi (sau này đã xuất tu). Nhà dòng cách nhà ông vài trăm mét.
Một em gái ruột nữa là Nguyễn Thị Thanh Phượng, rất vui tính và xinh đẹp, cũng từng dạy trường Mai Khôi tôi học ngày xưa (nay là trường Bành Văn Trân). Dòng Mân Côi đối diện trường Mai Khôi trên đường Thánh Mẫu (nay là đường Bành Văn Trân).
Bạn bè lối xóm ai cũng biết ông không thích nói nhiều về chuyện đã qua và cũng hiếm khi đánh, hát nhạc của mình.
Đến nay, ông bảo thành công nhất trong suốt cuộc đời ông là bốn đứa con đều thành người; dù không đứa nào nối nghiệp cha nhưng tất cả đều biết đàn biết hát. "Cha con chúng tôi trở thành ban nhạc trong những ngày nghỉ, hội tụ gia đình. Với tôi, như thế là đủ".
"Ban nhạc gia đình" của một nhạc sĩ Ông Tạ quả an bình, trong trẻo như một đêm Giáng sinh trong xóm đạo Nghĩa Hòa mùa Noel: "Lung linh sao trời đẹp thêm môi mắt - Áo trắng em bay như cánh thiên thần…".
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận