Tôi (bên trái) khởi nghiệp ca hát bằng việc đi hát ở các đám cưới |
Dù chưa hiểu hết ý nghĩa của lời thoại, lời ca nhưng tôi mê lắm, cứ lẩm nhẩm nói theo, hát theo. Có lẽ ngay từ tuổi thơ ngây ấy, tôi đã bị ánh đèn sân khấu mê hoặc.
Hơn một năm trời, “cặp trai đẹp” Đ.T. - Lâm Chí Khanh cùng chạy show khắp Việt Nam, “gây bão” ở những nơi chúng tôi đến. Chúng tôi trở thành cặp đôi nổi nhất của đoàn Sao Đêm |
Đam mê ca hát
Thời học sinh tôi đã bộc lộ năng khiếu ca hát. Tôi thích hát và có thể hát ở khắp mọi nơi, hễ âm nhạc nổi lên là mọi giác quan trong tôi như thức dậy, nhảy múa. Tôi tham gia thi hát ở trường và đoạt vài giải thưởng.
Sau khi tốt nghiệp trung học phổ thông, tôi không có định hướng thi đại học như hầu hết bạn bè, trái tim và trí óc chỉ hướng về nghiệp ca hát. Năm tôi 19 tuổi, sau khi K. - người yêu của tôi - đi Mỹ, tôi buồn chán không muốn làm bất cứ điều gì.
Lúc này, một người thím của tôi tên là Yến Linh động viên tôi đi hát cho vui. Thím có giọng hát phiêu linh, ma mị, có thể hát tốt nhiều dòng nhạc nhưng trầy trật mãi mà chưa tỏa sáng được. Tôi thường chở thím đi diễn nên ngày càng mê không khí của sân khấu, của âm nhạc và những tiếng reo hò cổ vũ của khán giả.
Thím Yến Linh bảo tôi: “Cháu cứ mạnh dạn đi hát đi, mỗi người đều có số có phần, rồi định mệnh sẽ gọi tên cháu”. Theo lời khuyên của thím, tôi đăng ký học lớp thanh nhạc trong sáu tháng, vừa học vừa đi hát.
Những ngày đầu chập chững vào nghề, tôi quen các nghệ sĩ như Minh Thuận, Minh Nhí, Y Phụng, Phương Thanh, Việt Trinh... Các anh chị này nhận xét giọng hát của tôi có nội lực, sắc vóc lại sáng, ăn sân khấu, không đi diễn thì uổng lắm.
Tôi thật may mắn khi vừa vào nghề đã được tiếp xúc với những ca sĩ đang nổi tiếng bậc nhất nhì thời điểm đó.
Chọn nghệ danh
Chị Hà My và anh Minh Thuận khuyên tôi nên chọn một nghệ danh. Chị Hà My hỏi:
- Khanh biết diễn viên Đài Loan Lâm Chí Dĩnh không?
Tôi đáp:
- Em không biết.
Chị Hà My nhiệt tình nói;
- Khanh đẹp trai giống hệt Lâm Chí Dĩnh luôn. Lâm Chí Dĩnh là một trong những mỹ nam được hâm mộ nhất tại Đài Loan đó!
- Thiệt sao chị?
- Ừa! Vậy Khanh lấy nghệ danh là Lâm Chí Khanh đi. Chị đảm bảo tên này sẽ giúp sự nghiệp của Khanh lên luôn.
Hai anh Minh Thuận, Minh Nhí cũng khuyên tôi dùng nghệ danh này. Thế là tôi quyết định chọn nghệ danh Lâm Chí Khanh!
Tôi bắt đầu đi hát ở các đám cưới và một số nhà hàng người Hoa ở quận 5, TP.HCM như Đồng Khánh, Bách Hỷ..., thù lao một show là 50.000 đồng. Diễn xong show này tôi chạy sang diễn show khác. Tôi hát suốt mấy tháng như vậy nên dần quên đi chuyện tình buồn với K..
Thời điểm những năm 1990, có hai đoàn ca nhạc lớn nhất Sài Gòn là đoàn của ông bầu Duy Ngọc và bà bầu Hương Loan. Ba mẹ tôi lúc đó giàu có rồi, thấy con loay hoay hát cho mấy nhà hàng không “lên” nổi nên nhờ người giới thiệu tôi với hai đoàn này. Chắc nhiều ca sĩ tên tuổi bây giờ còn nhớ bà bầu Hương Loan được mệnh danh là “đại bàng” Sao Đêm, một thời làm mưa làm gió trên thị trường ca nhạc Việt Nam thập niên 1990.
“Cơn địa chấn”
Tại đoàn Sao Đêm của bà bầu Hương Loan, tôi gặp Đ.T.. Lúc đó Đ.T. hát chung với anh D.T.. Hát được một thời gian thì hai người tách ra, thế nên tôi và Đ.T. có cơ hội song ca với nhau. Từ đó, tôi và Đ.T. nảy sinh mối tình định mệnh.
Lần đầu tôi gặp Đ.T. là ở quán cà phê Bách Diệp (quận 1, TP.HCM). Hôm ấy Đ.T. hát trước, tôi hát sau. Tôi gặp Đ.T. thì chào hỏi, cười nói xã giao với nhau vậy thôi chứ chưa có ý định song ca. Lần gặp lại này chúng tôi nhanh chóng bén duyên, ghép thành đôi song ca. Thực ra ban đầu chúng tôi ghép cặp hát cho vui chứ không hề tính chuyện dựa vào nhau để nổi tiếng hơn. Không ngờ khán giả lại rất hứng thú với cặp song ca này nên chúng tôi gắn bó hơn một năm trời.
Sự kết hợp giữa hai nam ca sĩ có sắc vóc cùng giọng ca mới mẻ với các bài hát tiếng Hoa đang là thị hiếu lúc bấy giờ được báo chí gọi là một “cơn địa chấn” trong làng nhạc Việt.
Đ.T. có vẻ đẹp hiền lành, thánh thiện, ai nhìn cũng xao xuyến, và tất nhiên tôi không là ngoại lệ. Anh hiền lắm, hiền tới mức có bị ai ăn hiếp cũng chỉ im lặng chịu đựng.
Thời điểm đó, gia đình Đ.T. vẫn còn cực lắm. Đ.T. phải bỏ học chữ để đi học nghề thợ tiện, vừa học nghề vừa đi hát. Đ.T. còn làm đủ thứ việc để phụ cha mẹ kiếm sống, từ bán bánh mì tới bỏ mối bút bi ở các tiệm tạp hóa.
Giai đoạn 1995-1996 Đ.T. vẫn chưa có tên tuổi nên catsê không đáng là bao. Đ.T. đi hát mà quanh đi quẩn lại chỉ có vài bộ quần áo để mặc lên sân khấu.
Hát bên nhau, sinh hoạt cùng nhau, hiểu nhau hơn, tôi yêu Đ.T. lúc nào không hay. Yêu Đ.T., nhìn anh cực tôi không chịu nổi, tôi rủ anh về nhà tôi chung sống. Tôi chăm sóc anh ăn, lo chỗ anh ngủ, mua cho Đ.T. quần áo, phụ kiện đi diễn.
Hơn một năm trời, “cặp trai đẹp” Đ.T. - Lâm Chí Khanh cùng chạy show khắp Việt Nam, “gây bão” ở những nơi chúng tôi đến. Chúng tôi trở thành cặp đôi nổi nhất của đoàn Sao Đêm, thường biểu diễn ở sân khấu Thảo cầm viên Sài Gòn (quận 1, TP.HCM) và công viên Lê Thị Riêng (quận 10, TP.HCM).
Khoảng giữa năm 1997, trong một buổi diễn ở Thảo cầm viên Sài Gòn, một ông bầu nổi tiếng đến gặp tôi và đề nghị ký hợp đồng. Sau khi suy nghĩ, tôi quyết định từ chối lời đề nghị hấp dẫn ấy với lý do tôi thích tự do “bay nhảy” chứ không thích bị quản lý. Song, nguyên nhân sâu xa hơn khiến tôi cương quyết từ chối là tôi biết ông muốn tôi làm bạn tình.
Tôi tuyệt đối không muốn làm điều gì tổn hại đến tình cảm giữa tôi và Đ.T.. Tôi kể với Đ.T. lời đề nghị của ông bầu đó, không quên trấn an Đ.T.: “Ông ấy rủ rê em hoài. Ổng hứa đưa em đi nước ngoài diễn nhưng em không bỏ anh được. Em từ chối rồi!”.
Khi yêu, tôi luôn hết lòng hết dạ với tình yêu của mình mà không nghĩ đến điều gì khác, kể cả sự nghiệp riêng.
Tình yêu của tôi với Đ.T. kéo dài êm đềm được hơn một năm thì tan vỡ vì chính ông bầu ấy.
Ba mẹ tôi thương Đ.T. như con ruột, không tiếc Đ.T. bất cứ thứ gì. Tôi lo được cho anh thứ gì thì lo, ba mẹ không phản đối. Nếu tôi lo không nổi thì ba mẹ lo phụ. Thời gian đó, chúng tôi hạnh phúc vô cùng. Tôi cứ nghĩ Đ.T. là sự đền bù của Thượng đế sau nỗi đau mà K. đem lại. |
___________
Kỳ tới: Trong ánh hào quang
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận