![]() |
Ông Sáu Ngoãn (phải) cùng công nhân kiểm tra độ lớn của tôm - Ảnh: NGỌC DIÊN |
Nuôi tôm bằng… “công nghệ OBV”
Mới học đến lớp 6 trường làng, nhà nghèo quá, Võ Hồng Ngoãn phải nghỉ học đi làm lơ xe. Đi lơ xe nhưng Ngoãn cố tích cóp từng đồng. “Sau này, khi lấy vợ, tiền dành dụm cộng với... của hồi môn cha mẹ để lại chúng tôi mua được chiếc xe đò Hải Âu cũ rích để chạy kiếm cơm” - Sáu Ngoãn kể.
Chạy xe ế ẩm, thua lỗ, Sáu Ngoãn quyết định trở lại với nghề truyền thống của cha ông là làm ruộng và nuôi cá. Tuy nhiên, ở vùng đất phèn mặn của xã Vĩnh Trạch Đông bấy giờ không còn ai làm ruộng, đất đai đã bị “tôm hóa” gần hết nên Sáu Ngoãn không cách nào khác là lao vào “vòng xoáy” của phong trào nuôi tôm.
Thấy ông ngày đêm đào ao, nhiều người thân trong gia đình bắt đầu lo lắng vì khi ấy trên đồng tôm ngày một vắng người, dân nuôi tôm ở thị xã Bạc Liêu bắt đầu vỡ nợ vì tôm chết triền miên. Thấy vậy, ông nói với vợ: “Nuôi tôm sú giống như... đánh bài cào với ông trời, nhưng nếu có gan thì sẽ làm giàu”.
Mặc dù nói với vợ như vậy nhưng ngày nào Sáu Ngoãn cũng dành thời gian la cà sang các vuông tôm trong vùng để tìm hiểu nguyên nhân tại sao tôm chết. Cuối cùng, ông “kỹ sư chân đất” này đã nghiệm ra một điều là đa số các vuông có tôm chết do nguồn nước quá ô nhiễm vì xử lý nước không đúng qui trình. Một điều quan trọng khác mà Sáu Ngoãn thấy được là vì quá chạy theo lợi nhuận nên nông dân trong vùng đã nuôi tôm với mật độ dày đặc, mua con giống trôi nổi, kém chất lượng không qua xét nghiệm...
Với khoảng 2ha, vụ nuôi tôm đầu tiên (năm 2001) Sáu Ngoãn dành một ao khoảng 0,5ha mặt nước làm thí điểm, thả nuôi với mật độ 11 con/m2. Qua gần năm tháng, kích cỡ tôm của ao thí điểm này đạt trọng lượng 25 con/kg và ông thu hoạch được 1,2 tấn. Sau khi trừ chi phí Sáu Ngoãn thu lợi nhuận từ ao thí điểm được gần 90 triệu đồng, cao hơn các ao nuôi 40 con/m2 đến 20 triệu đồng.
Sau hai vụ “ăn chắc” từ mô hình nuôi tôm mật độ thưa và giảm dần từ 11 con/m2 xuống 7-9 con/m2, năm 2003 Sáu Ngoãn đã có vốn tậu thêm 20ha đất ở khu vực lân cận. Sáu Ngoãn nhớ lại: “Cùng là những người nuôi tôm, thấy họ thất mùa nên tôi muốn san sẻ kinh nghiệm nhưng không ai chịu nghe. Vậy là năm nào họ cũng kêu bán đất cho tôi, đến nay tôi đã có trong tay trên 40ha đất nuôi tôm công nghiệp”.
![]() |
Sau vài ngày cùng ăn, cùng ở với Sáu Ngoãn, tôi đã nắm hết “bí kíp” của ông là nuôi tôm không chỉ thả với mật độ thưa, xử lý nước đúng theo qui trình, có nhiều ao lắng, lọc nước trước khi bơm vào ao chính mà còn thuê cả kỹ sư thủy sản ở hẳn trong chòi canh để xét nghiệm từng mẫu nước và đặc biệt là áp dụng...
Ông giải thích: “Vụ tôm vừa rồi tôi trúng đậm là nhờ... “công nghệ OBV”, nghĩa là cho tôm ăn ốc bươu vàng xen kẽ với thức ăn công nghiệp ở hai tháng cuối vụ”. Theo ông, tôm ăn ốc bươu vàng không chỉ lớn nhanh như thổi mà còn cứng vỏ, thịt săn chắc và “nặng như chì”. Vụ rồi ông tiêu thụ gần 100 tấn ốc bươu vàng, không chỉ giảm được chi phí mà còn giúp nông dân tỉnh nhà diệt được ốc bươu vàng phá hại lúa. Có lẽ chính vì thả thưa và áp dụng thành công “công nghệ OBV” mà vụ tôm vừa qua Sáu Ngoãn đã thu lãi ròng trên 2,4 tỉ đồng.
“Ông nội”
Điều bất ngờ nhất trong những ngày sống cùng với “vua tôm” Sáu Ngoãn là đi đến đâu tôi cũng nghe trẻ con ở xã Vĩnh Trạch Đông gọi ông bằng hai tiếng thân quen: “ông nội”. Sáu Ngoãn giải thích: “Có gì đâu, cha của tụi nó đều là nhân công của tôi hết đấy mà”.
Thì ra những ngày mới về đây lập nghiệp, Sáu Ngoãn đã thấy hết những cơ cực của những gia đình người dân tộc Khơme. Suốt ngày họ lặn lội mò cua, bắt ốc ven biển nhưng vẫn không đủ cái ăn, cái mặc, trẻ em chẳng được học hành. Sáu Ngoãn xác định: “Cơ nghiệp của tôi phải gắn liền với bà con nghèo nơi đây vì chỉ có tạo công ăn việc làm ổn định cho họ thì họ mới toàn tâm, toàn ý giúp mình”.
Vậy là cả trăm thanh niên ngày nào phải đi mò cua, bắt ốc nay đã được Sáu Ngoãn thu nhận. Công việc của họ nhẹ nhàng hơn trước như: canh trộm, huấn luyện chó, trực máy quạt nước, cho tôm ăn... với mức lương ổn định từ 1-1,2 triệu đồng/tháng.
Rất nhiều gia đình ở Vĩnh Trạch Đông đã được Sáu Ngoãn giúp đỡ, cưu mang trong những lúc khó khăn nên vài năm gần đây khu vực này có thêm hàng chục hộ thoát nghèo. Vụ tôm sú vừa qua, để thưởng xứng đáng công sức của những người gắn bó với mình, Sáu Ngoãn đã trích tiền lãi trên 300 triệu đồng thưởng công nhân, người thấp nhất được 3 triệu đồng, cao nhất là 15 triệu đồng/người.
Chưa dừng lại ở đó, để trẻ em trong vùng được đến trường, ngay từ đầu năm học “vua tôm” đã đến tận nhà tặng quần áo, tập viết và mua bảo hiểm y tế, bảo hiểm tai nạn cho các em... Ông nói: “Mỗi lần nghe tụi nhỏ gọi bằng hai tiếng “ông nội” tôi thấy vui lắm”.
Sáu Ngoãn đã không giấu niềm vui khi cho biết ước mơ của ông sắp trở thành hiện thực: “Chuyện xây một ngôi trường tiểu học cho các em nhỏ ngay tại đồng tôm này đã được chính quyền địa phương chấp thuận. Ngành giáo dục cũng đã ủng hộ và hứa sẽ hỗ trợ giáo viên sau này...”. Ở vùng nuôi tôm này, học trò nào học xong lớp 12 nếu muốn học ngành thủy sản thì được ông tài trợ kinh phí. “Đó cũng là cách thu hút nhân tài cho địa phương và cũng là thu hút nhân lực cho tôi trong tương lai” - ông nói.
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận