18/11/2009 10:19 GMT+7

Chuyện 7 anh em mồ côi

TIẾN TÂN - LÊ HƯƠNG
TIẾN TÂN - LÊ HƯƠNG

TT - Trong vòng vài năm, bố đi trước mẹ đi sau vì bệnh ung thư, để lại cho những đứa con, đứa lớn nhất mới 20 tuổi, một căn nhà dột nát khuất sau bến xe thị xã Quảng Trị cùng những món nợ.

Chuyện 7 anh em mồ côi

TT - Trong vòng vài năm, bố đi trước mẹ đi sau vì bệnh ung thư, để lại cho những đứa con, đứa lớn nhất mới 20 tuổi, một căn nhà dột nát khuất sau bến xe thị xã Quảng Trị cùng những món nợ.

ImageView.aspx?ThumbnailID=375738
Tuyền và Ly (từ trái sang) phụ dì bán rau củ ngoài chợ từ sáng sớm - Ảnh: Tiến Tân

Chiều tối, chúng tôi bước vào mái ấm lâu nay của bảy anh em. Đó là căn nhà rách nát ở tổ 3, khu phố 4a, phường 2, thị xã Quảng Trị với chiếc bàn nhỏ thờ di ảnh bố mẹ còn đang nhang khói.

Anh cả Trương Thúc Lập, 20 tuổi, trụ cột của gia đình, vừa đi làm về. Trong bóng chiều chập choạng, Lập đau đớn nhớ về những ngày tháng cũ khi bố bị ung thư dạ dày, mẹ bán hết tài sản, chạy vạy khắp nơi chữa bệnh cho chồng nhưng căn bệnh đã vào giai đoạn cuối, chỉ bốn tháng sau bố mất. “Bố mất, mẹ cũng ốm đau thường xuyên. Các em đều còn nhỏ, mẹ và tôi đã tìm mọi công việc để nuôi các em ăn học” - Lập tâm sự. Rồi tai họa vẫn chưa buông tha khi năm năm sau ngày bố mất, mẹ cũng nhập viện vì ung thư dạ dày và ra đi.

Gà mất mẹ, mấy anh em tự thân lo liệu cuộc sống. Lập đi làm phụ hồ từ sáng đến 19g-20g mới về. Người nào còn khả năng học được vẫn cứ học. Linh (19 tuổi) đang ôn thi đại học và Tính (17 tuổi) học xa nhà, Hiếu (16 tuổi), đang học lớp 9 nhưng những ngày nghỉ hay rảnh rỗi đều xoay xở bán vé số hoặc bưng bê ở quán nước kiếm tiền trang trải việc học cho mình và cho những anh em khác đỡ cực. Hóa mới 9 tuổi cũng phải trông nhà, nấu cơm.

“Bố mất khi còn nhỏ nên Hóa không nhớ, chỉ nhớ mẹ khóc suốt. Nhiều lúc tới bữa nhớ mẹ khóc không chịu ăn, dỗ mãi không được. Mấy đứa kia chảy nước mắt theo, rồi mấy anh em cùng òa khóc” - người anh cả ngậm ngùi.

Vẫn nuôi lớn những ước mơ

Cuộc sống quá sức khó khăn, công việc vất vả đè nặng lên vai nhưng không vì thế Lập muốn các em nghỉ học. Lập nghĩ chỉ có học giỏi, sau này mấy anh em mới mong thoát khỏi cuộc sống khổ cực như hiện nay. “Phận tôi như vậy rồi, phải biết cách chấp nhận. Vất vả bao nhiêu tôi cũng chịu được, chỉ mong các em ăn học đến nơi đến chốn...” - Lập bộc bạch.

Thương anh, các em cũng ra đời mưu sinh. Tuyền (16 tuổi) hằng ngày bán rau với người dì ở chợ thị xã kiếm tiền lo ăn uống cả ngày cho gia đình. Một ngày của Tuyền thức dậy từ lúc 4g sáng nấu cơm cho cả nhà, sau đó sắp xếp mọi việc rồi đạp xe ra chợ chuẩn bị bán rau, trưa về nấu cơm chuẩn bị thức ăn để chiều đi học. Công việc và nỗi lo toan khiến Tuyền xem ra lớn hơn hẳn so với tuổi của mình.

Bên mớ rau đang bán dở, Tuyền nói như tâm sự: “Ai chẳng ước ao có một mái nhà được sống cùng bố mẹ nhưng thôi, phận tôi vậy rồi, chỉ mong anh Lập và mấy anh em đều khỏe mạnh, không ốm đau để có sức vượt qua tất cả”.

Giống Tuyền như hai giọt nước, Trương Khánh Ly vẫn hằng ngày ra chợ bán rau cùng chị. Cô bé 12 tuổi này cười hồn nhiên khi nói về mơ ước tuổi thơ: “Ước sao mấy anh em có một ngày nghỉ ngơi cùng ở nhà với nhau”. Thế mong ước nào cho riêng mình? “Em muốn có cặp mới để đi học, chiếc cặp cũ rách quá, bạn bè trêu hoài”.

May mà mấy anh em mồ côi này ai cũng khỏe mạnh, rắn rỏi. “Chỉ có em Hóa hay bị ốm vặt thôi. Mỗi lần Hóa ốm, em chăm Hóa để anh Lập yên tâm phụ hồ kiếm tiền mua thuốc”.

Không chỉ phụ hồ, Lập còn làm bất kỳ công việc nào để kiếm tiền lo cho các em ăn học. Khó khăn nhưng người anh ấy luôn dạy các em “đói cho sạch, rách cho thơm”, không bao giờ xin hay lấy của ai bất cứ thứ gì. May mà cuộc sống của mấy anh em vẫn còn chỗ cho niềm tin khi cảm thông với số phận của mấy đứa con mồ côi, những chủ nợ trước đây cũng không nỡ đòi...

ImageView.aspx?ThumbnailID=375739

Lập (bìa trái) và mấy anh em mồ côi đùm bọc nhau - Ảnh: Tiến Tân

Anh em yêu thương nhau là hạnh phúc rồi

... Sau cơn bão số 9, ngôi nhà dột nát gần mé sông Thạch Hãn (Quảng Trị) của bảy anh em xem ra càng dột nát hơn. Lập cười ngượng nghịu bảo: “Mấy hôm mưa bão, nước mưa ướt hết sách vở, mâm cơm. Không sao, vậy cũng là may. Mấy anh em còn sống với nhau; còn yêu thương nhau là hạnh phúc rồi...”.

TIẾN TÂN - LÊ HƯƠNG

................

Chia sẻ của bạn đọc:

TTO - * Đọc xong chuyện 7 anh em mồ côi trên báo Tuổi Trẻ, tôi cảm thấy xót thương và đau buồn cho hoàn cảnh của 7 anh em này - 7 anh em của miền đất Quảng Trị chịu nhiều thiên tai, mảnh đất mà tôi sinh ra và lớn lên. Đọc xong câu chuyện, nỗi nhớ quê của tôi lại trào dâng...

ĐOÀN QUỐC TOÀN

* Tôi rất cảm động trước nghị lực và ý chí của 7 anh em Lập. Trong hoàn cảnh khó khăn như thế mà 7 anh em vẫn đứng vững, vẫn nuôi trong mình ước mơ cháy bỏng. Đối chiếu với hoàn cảnh của nhiều người, tôi lại càng khâm phục anh em Lập hơn. Nếu trong hoàn cảnh như thế, chắc là tôi sẽ gục ngã mất.

Chúc anh em Lập sớm vượt qua khó khăn và thực hiện được ước mơ của mình. "Sau cơn mưa trời lại sáng", đời sẽ không phụ những ai có ý chí và nghị lực!

NGUYEN THANH HUYEN

* Tôi muốn gửi ít tiền giúp đỡ cho 7 anh em mồ côi. Người viết bài có thể cho tôi xin địa chỉ

LTS: Báo Tuổi Trẻ cảm ơn tấm lòng của bạn đọc dành cho "7 anh em mồ côi". Bạn đọc có thể hỗ trợ các bạn qua báo Tuổi Trẻ: 60A Hoàng Văn Thụ, P.9, Q.Phú Nhuận, TP.HCM (nếu gửi qua bưu điện xin ghi rõ gửi giúp 7 anh em mồ côi Trương Thúc Lập). Trường hợp chuyển khoản thì xin chuyển vào tài khoản của Tuổi Trẻ:

- Tên chủ tài khoản: Báo Tuổi Trẻ

- Số tài khoản: 102010000118248 (VNĐ)

- Tên ngân hàng: Ngân hàng Công thương chi nhánh 3 TP.HCM

của 7 anh em dược không?

TRẦN ANH MINH CHIÊU

* Hoàn cảnh này thật đáng thương và cũng thật đáng trân trọng. Rất mong báo chuyển thông tin này đến các chương trình hỗ trợ của các Đài Truyền hình như "Mái ấm nghĩa tình", "Ngôi nhà mơ ước", "Vượt lên chính mình"... để các em được sự hỗ trợ. Chúng tôi ít nhiều cũng có sự chia sẻ đến các em. Rất mong toàn xã hội cùng dang tay thực hiện nghĩa cử cao đẹp với những mảnh đời bất hạnh.

NGÂN (Tiền Giang)

* Đọc bài viết trên tôi vô cùng xúc động và cảm thông với hoàn cảnh của 7 anh em, nhưng điều lắng đọng nhất trong tôi đó là sự khâm phục ý chí vượt khó của 7 anh em. Tôi nghĩ ngày mai cuộc sống của họ sẽ đỡ vất vả hơn, bởi họ có một ý chí và nghị lực sống thật mạnh mẽ. Và tôi cũng hy vọng một nhà hảo tâm nào đó sẽ giúp đỡ họ, để họ có một mái nhà, nơi đó 7 anh em sẽ mãi yêu thương và đùm bọc nhau.

phamhong...@.vn

* Tôi đã dừng lại những lời trẻ thơ, bức hình của 7 anh em... chưa đọc hết nước mắt đã rơi. Gà mẹ mất, tiếng kêu "chít chít" của gà con sao não lòng bi ai. "Ước mơ chỉ một ngày nghỉ ngơi anh em được gần nhau, chỉ một cái cặp lành lặn"... sao se thắt lòng người. Nghèo mà sạch, rách mà thơm, cũng có con gà đầu đàn bươn chải kiếm mồi về; rồi đàn gà con cùng tựa nhau trong ốm đau, sát nhau đôi cánh mỏng trước cơn gió cuộc đời.

Rồi cũng có tấm lòng người chủ nợ, rồi những san sẻ khi bài viết lay động lòng hảo tâm của mọi người. Sáng nay trời se lạnh nhưng tôi tin hơi ấm sẽ lan tỏa đến 7 anh em và một ngày mai bừng sáng những ước mơ tuổi thơ.

hatsuong...@

TIẾN TÂN - LÊ HƯƠNG
Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên