17/11/2017 15:19 GMT+7

Toa tàu số 9 nào?

Theo TTCT 19-11
Theo TTCT 19-11

TTO - Sau khi đăng câu chuyện đến chỗ con tàu nhưng không thấy ba toa tàu đâu cả, một bạn đọc ở Kiev viết: "chuyện này là vớ vẩn so với những gì xảy ra cho tôi trên đường sắt"

Toàn bộ câu chuyện bắt đầu từ trường hợp thế này. Tôi cần đi từ Matxcơva tới Leningrad. Vé của tôi ở toa số 2. Tôi tới nhà ga Riga, đến chỗ con tàu nhưng không thấy ba toa đầu.

90 con người với vali, con nít và những người đưa tiễn lếch thếch đi dọc bệ sân ga, ngơ ngác tìm kiếm ba toa tàu này. 

Tôi cũng tức giận và nghĩ: "Mình có liên hệ với bộ phận tiểu phẩm nên mình sẽ đi gặp trưởng tàu hỏi cho ra lẽ!". 

Nhưng tôi không cách nào tìm ra trưởng tàu, vì thế tôi đến gặp thủ trưởng nhà ga và giận dữ, nghĩ mình có quyền hỏi chứ, nên đã hỏi: "Trưởng tàu đâu rồi?". Thủ trưởng nhà ga trả lời: "Ở ba toa đầu". Nói chung, tôi chẳng tìm hiểu gì được từ ông ta.

Rồi tất cả chúng tôi cũng lên tàu - những ai có vé ở ba toa đầu, giờ đang ở những toa cuối: ai đó trong ngăn đệm, kẻ đứng, người ngồi trên vali của mình.

Trở về Matxcơva từ Leningard, cơn tức giận của tôi không nguội đi, như thường thấy ở những trường hợp như thế khi thời gian trôi qua. Tôi viết một tiểu phẩm nêu rõ họ tên và số tàu.

Tiểu phẩm được in trên tờ báo Văn Học. Và chính từ đó, theo tôi, bắt đầu chuyện thú vị nhất. Tôi nhận được thư của một độc giả ở Kiev, viết: "Tất cả chuyện này là vớ vẩn so với những gì xảy ra cho tôi trên đường sắt. Đề nghị tới chỗ tôi gấp, tôi sẽ kể, và anh sẽ không hối tiếc đâu".

Dĩ nhiên, những lá thư như thế nhiều lắm, vì vậy tôi không đi đâu cả. Nhưng có lần tới Kiev trình diễn, tôi quyết định cứ đến địa chỉ được cho xem sao. Chẳng phải ông ta đã viết cho tôi là sẽ không hối tiếc đó sao.

Và tôi đã không hối tiếc.

Khác với ba toa tàu không có ở nhà ga Riga, ở nhà ga Kiev người ta lại gắn thêm vào đoàn tàu hai toa số 9. Nhưng dẫu sao hành khách cũng là những người bình thường, họ biết đếm đến chín và tất cả những ai có vé ở toa 9, đều nghĩ toa 9 là toa nằm ngay sau toa số 8 chứ không phải toa đứng sau toa số 9. Vì thế tất cả như một, họ đều ngồi vào toa số 9 thứ nhất.

Tất cả những ai mua vé lên toa số 9 ở nhà ga tiếp theo cũng là những người bình thường và cũng biết đếm đến chín. Vì thế họ nhất loạt chạy đến toa số 9 thứ nhất.

Bà phục vụ toa số 9 thứ nhất mà hành khách của bà đã uống trà xong và đi ngủ từ lâu, hốt hoảng hỏi: "Các đồng chí, đi đâu mà đông thế? Toa của tôi không còn một chỗ trống nào. Hãy nhanh nhanh chạy đến trưởng tàu ở toa số 1. Mà phải chạy nhanh lên, tàu chỉ dừng có ba phút thôi đấy. Hãy để họ xếp mọi người vào những chỗ còn trống trên các toa đầu".

Trong lúc đó, bà phục vụ ở toa số 9 thứ hai, không có ma hành khách nào lên, đến gặp trưởng tàu và nói: "Toa của tôi trống không". Vị này ngay lập tức phát rồ. Ông không tin lời bà ta, nhưng cũng đi kiểm tra và thấy quả tình toa này thật sự trống.

Ông ta bắt đầu đếm các toa và phát hiện sai sót. Khi đã tỉnh hồn, ông ta trở về khoang của mình và quyết định sửa chữa sai lầm: ông đánh điện tín gửi tới trạm tiếp theo để người ta tháo toa số 9 ra.

Mọi việc xảy ra vào ban đêm! Những người phải tháo toa tàu cũng là người bình thường và biết đếm đến chín! Vì thế họ tháo toa số 9 đầu tiên với những con người đang say giấc êm đềm và đưa vào đường dự phòng. Sau đó họ báo cho trưởng tàu.

Vị này cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm và ra lệnh cho tàu đi. Còn mình thì chuẩn bị đi ngủ. Có thể ông ta đã thiếp đi được rồi, nhưng...

Ngay lúc đó bà phục vụ tàu của toa số 9 thứ hai đến gặp ông và nói: "Toa của tôi trống rỗng"...

Tôi không biết sau đó trưởng tàu có nổi khùng không, vì kể chuyện này cho tôi là người đi trên toa số 9 thứ nhất.

Đêm khuya người này ra ngoài hút thuốc. Hút, hút, hút mãi và nghĩ: "Sao chúng ta dừng lâu thế nhỉ?". Ông ta lại mồi thuốc hút, hút và hút... Cuối cùng không chịu nổi, ông ngó ra ngoài cửa sổ và thấy chẳng có toa tàu nào ở phía trước lẫn phía sau. Chỉ là thảo nguyên trần trụi, ánh trăng và đường tàu dự phòng...

Khi ông ta kể lại tôi nghe chuyện này, tôi cười rất lâu, nhất là khi ông kể đã đánh thức hết mọi người và họ, ai nấy còn nguyên đồ ngủ, lao ra ngoài và thử đoán xem họ đang ở đâu... 

Tôi cười đến độ ông ta giận tôi, bảo: "Anh cười gì thế - có gì buồn cười đâu. Mà trong khi đó, tất cả chúng tôi trên toa này đang đi nghỉ theo phiếu du lịch nghỉ dưỡng tới Hungary!...".

Theo TTCT 19-11
Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên