18/07/2007 18:45 GMT+7

Thơ Nguyễn Phong Việt

     Nguyễn Danh Lam
     Nguyễn Danh Lam

TTO - Một cây bút của giải thưởng thơ Bút Mới báo Tuổi Trẻ. Mấy năm gần đây, Nguyễn Phong Việt xuất hiện rất ít. Nhưng đọc những dòng thơ đầy chất suy tư, tự vấn dưới đây của anh, nhiều người không nghĩ anh có thể bỏ được thơ. Ý nghĩ ấy đúng, Nguyễn Phong Việt vẫn viết đều. Hy vọng anh cũng sẽ “chịu khó” xuất hiện đều hơn!

UJ04OwBN.jpgPhóng to

Chỉ những chiếc lá mới biết…

Có những năm tháng của chúng ta rơi theo mùa lá trước hiên nhàrơi không chạm đấtđể những cuộc hồi sinh chưa bao giờ có thậtthì làm thế nào biết chúng ta trưởng thành hay mãi mãi trẻ con?

Thỉnh thoảng chúng ta đứng trong buổi chiều bình yêngiữa thành phố xa lạvà tự hỏi giá như có thểchọn lựa làm 1 chiếc lá vàng chạm đất hay xanh tươi mãi trên đầu ngọn gióchúng ta sẽ chọn lựa ra sao?

*

Có những mùa lá trước hiên nhà theo năm tháng của chúng ta rơi về đâunhững chiếc lá vừa xanh non đã lìa cànhnhững chiếc lá sống đến úa vàng rồi rơi chạm đấtnhững chiếc lá vừa chớm niềm vui đã nhìn ra mất mátnhững chiếc lá mà khổ đau song hành cùng hạnh phúc…có ai biết?

Đôi khi chúng ta ngồi lại với bóng của mìnhngay giữa đám đông vội vã nhìn nuối tiếcvà tự hỏi giá như có thểchọn lựa làm một chiếc lá giữa nắng mưa hay nép vào một góc nhỏ chúng ta sẽ chọn lựa ra sao?

*

Có những mùa lá trước hiên nhà theo năm tháng của chúng ta rơi thật maukhông kịp nhớ mình đã sốngnhững chiếc lá chưa bao giờ mọc ra làm sao biết cảm giác chạm đấtnhững chiếc lá chưa bao giờ đi qua những ngày mưa làm sao biết cảm giác của một tia nắngnhững chiếc lá chưa bao giờ thật sự úa vàng làm sao biết cảm giác của úa vàng (đã sống trọn một đời lá…) không hề là cay đắng…làm sao biết cảm giác của tất cả những điều này?

Lúc nào đó chúng ta muốn rẽ ngang con đường đang bước đingay khi hình dung về đích đếnvà tự hỏi giá như có thểchọn lựa làm một chiếc lá đúng nghĩa một chiếc lá hay một chiếc lá không có gì để nhớchúng ta sẽ chọn lựa ra sao?

*

Có những năm tháng của chúng ta rơi theo mùa lá trước hiên nhàNhìn- đẹp- biết- bao…(còn chuyện chúng ta có chấp nhận trả giá để rơi chạm đấtcó lẽ chỉ những chiếc lá mới biết….)?

Ở lại đi!

Nơi này còn một câu chuyện vui chưa hếttiếng cười chưa dứtđêm chưa về sáng...

Nơi này còn cần một người để lau nước mắtcần một tiếng thở dài đồng cảmcần một cái lay vai thức tỉnh...

Nơi này còn những ngày thật ngắncòn những đêm thật dàicòn những bình minh một người chưa thức giấcnhững hoàng hôn một người đã chợp mắt...

Nơi này còn cần một giọng nói tha thiếtcòn cần một tấm lòng thành thậtcòn cần những ước mơ viển vông...

Nơi này còn một giấc ngủ bình yêncòn một cơn gió về thật nhẹcòn một ánh trăng qua cửa...

Ở lại đi.nơi này còn cần tất cả!

Cho một đóa hoa cúc vàng!

Cơn gió về ngang cửa với một niềm tingặp lại hoa cúc vàng năm trướccâu chuyện về thiên đường vẫn chưa được kể hếtkhi có người đi lạc giữa những vì sao

Trong một đêm có bao nhiêu triệu giấc chiêm baogiống nhau trong khoảnh khắcthấy lại mình từ kí ứcvui mà nghẹn ngàođể cơn gió khỏi thấy lòng nôn nao

Hoa cúc vàng không nhớ rõ những vì saothiên đường hay cuộc sốngcó những mùa dài cứ lẩm nhẩm đọc- đừng quên!

Cơn gió trở về trong đêm gọi têntin mình còn may mắncuộc viễn du suốt 12 thángmà nỗi nhớ vẫn như vừa bắt đầu

Tiếng chuông đồng hồđánh thức đêm qua maucơn gió thổi không ngừng xao xácmặc những vì sao đã tắt

Mà nào đâu biếthoa cúc vàng đã nở trên khung cửa một ngôi nhà khác!

     Nguyễn Danh Lam
Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên