TTCT - Louise Glück viết với một tập từ vựng giản kiệm, một giọng như tự cất lên từ đâu đó, lãnh đạm, xa cách. Thường xuyên người đọc thấy sự căng thẳng trong cái giọng ấy, đôi khi là sự mỉa mai, hiếm khi hài hước, và luôn luôn nghiêm ngặt, thậm chí đến khắc khổ... Không có chỗ cho sự xa hoa trong thơ của bà.