29/05/2013 19:34 GMT+7

Lưu bút ngày xanh

NGUYỄN NGỌC TUYẾT(Cần Thơ)
NGUYỄN NGỌC TUYẾT(Cần Thơ)

AT - Mấy ngày cuối năm học đi qua các trường trong thành phố chỉ cần quan sát một chút cũng thấy cảnh tượng xôn xao trên sân trường, trong các dãy hành lang lớp học.

Đồng thời cũng cảm nhận được không khí chộn rộn của những ngày lễ bế giảng gần kề sau chín tháng miệt mài trên sách vở, bút mực. Bởi ai chẳng có một thời học sinh với những cảm xúc trong trẻo, hồn nhiên tuổi mới lớn, với biết bao kỷ niệm gửi lại dưới mái trường cũ thân yêu.

oyOJJtlG.jpgPhóng to
Minh họa: Nguyễn Thanh

Cô bé ở cạnh nhà tôi vừa chạy sang khoe: “Cô ơi, coi cuốn lưu bút nè. Cả lớp tụi con viết cho cô giáo chủ nhiệm đó!". Chiều ý cô học trò nhỏ, tôi cũng giở từng trang sổ ra dù biết bên trong cạnh những hình chụp, những bông hoa trang trí rất đẹp vẫn là những câu chữ quen thuộc mà bao năm đứng trên bục giảng tôi đã nằm lòng: “Cô ơi, cô là cô giáo tuyệt vời nhất của tụi em…”, “Cô ơi, một mai xa trường tụi con sẽ nhớ cô lắm, nhớ từng tiết dạy, từng dáng đi, giọng nói của cô…”, “Cô ơi, hãy giữ lại quyển lưu bút ngày xanh này như giữ những kỷ niệm đẹp về lớp tụi em, về những đứa học trò lúc nào cũng yêu quý cô…”.

Ừ, những quyển “lưu bút ngày xanh”, làm sao mà không chăm chút, nâng niu, nhất là khi ta đã bước vào lớp cuối cấp. Lớp 9 hay lớp 12? Điều đó có nghĩa là ta sắp xa mái trường thân yêu, xa bè bạn cùng sánh bước bên nhau những giờ học, giờ chơi suốt mấy năm dài. Và rồi ta sẽ bước vào một ngôi trường khác hoặc một môi trường khác trong cuộc sống đầy thay đổi, vô thường. Có còn gặp lại bạn cũ, có còn gặp lại thầy cô ngày nào? Nước chảy qua cầu… và không ai có thể tắm hai lần ở một dòng nước phải không? Có tìm về cảnh cũ, trường xưa thì cũng trong tâm thế một cái “ta” khác, phải đâu là cô bé, cậu bé ngày nào chạy nhảy trong sân trường này. Vì vậy mà những quyển lưu bút cứ tiếp tục trao tay, những dòng cảm xúc tiếp tục tuôn trào trên từng trang, từng trang viết xanh tươi, trong sáng tuổi học trò.

Còn nhớ những năm mới ra trường đi dạy, cô giáo trẻ là tôi đã nhiều lần rưng rưng nước mắt khi ôm vào lòng những quyển lưu bút học trò gửi lại khi ra trường. Và cũng bao lần cô ngậm ngùi, bâng khuâng khi đặt bút viết mấy dòng lưu bút vào sổ học trò. Tưởng như cô đang rút ra từng sợi tơ tinh khiết, trắng trong từ ruột gan mình để trải lòng trên trang giấy, để gửi tất cả tình thương yêu cho đám học trò mang theo, đi về nơi nào xa lắc… Rồi năm tháng qua đi, cô giáo đã chững chạc hơn, trầm tĩnh hơn để không còn “đau như cắt ruột” ngày chia tay nữa nhưng những dòng lưu bút vẫn man mác nỗi buồn, vẫn thắm đượm tình yêu thương. Và những quyển lưu bút học trò để lại hằng năm vẫn được cất giữ, trân trọng như dấu tích một thời…

Mấy năm gần đây đi vào các trường trung học, không khí của ngày bãi trường thường hiện rõ trên những chiếc áo thun hoặc áo kiểu có in tên trường, tên lớp với rất nhiều chữ ký tên của bạn bè mà các em mặc trên người. Nhìn những cô cậu học sinh chạy khắp trường với lớp áo đồng phục trên người, ai nấy đều biết “một năm học sắp kết thúc”. Nhưng những nét mới ấy vẫn không làm mất đi những quyển “lưu bút ngày xanh”! Lớp lớp học trò hôm nay vẫn tiếp tục chuyền tay nhau những dòng lưu bút, vẫn tỉa tót, điểm trang cho từng trang lưu bút thật đẹp đẽ, trang trọng như một kỷ vật thân yêu.

Buổi sáng một ngày cuối năm học, ngồi lật lại từng trang “lưu bút ngày xanh” của những năm tháng cũ rồi nhìn quyển lưu bút của cô bé hàng xóm, lòng nhẹ bổng, lâng lâng bởi tôi vừa nhận ra rằng: dù cuộc sống có thay đổi đến thế nào đi nữa thì dưới những mái trường, trong tâm hồn học trò, chất lãng mạn trong sáng kia vẫn còn mãi, còn mãi như từng trang, từng dòng “lưu bút ngày xanh”!

0Feqt683.jpgPhóng to

Áo Trắng số 9 ra ngày 15/05/2013 hiện đã có mặt tại các sạp báo.

Mời bạn đọc đón mua để thưởng thức được toàn bộ nội dung của ấn phẩm này.

NGUYỄN NGỌC TUYẾT(Cần Thơ)
Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên
    Chủ đề: Lưu bút ngày xanh