28/12/2005 18:14 GMT+7

King Kong - day dứt phim buồn

TRẦN NGUYÊN
TRẦN NGUYÊN

TTO - Đến rạp để xem "đại siêu phẩm điện ảnh của thế giới", nhưng những gì mà người ta sẽ nhớ nhất từ bộ phim này là đôi mắt rất buồn của King Kong - con thú cao 8m...

c0VoEFex.jpgPhóng to
Một trong những cảnh quay lãng mạn của phim: King kong và Ann ngắm hoàng hôn trên cao, vượt hết những sân si của thế giới văn minh phía duới

Và không phải ngẫu nhiên, các mẩu bình luận phim trên mạng đều đồng ý: đây là một chuyện tình đẹp và một bài học làm người đắt giá.

Chuyện phim không mới, nhưng lần này những tình tiết, phân cảnh được tính toán và sử dụng kỹ xảo đến mức tối đa. Người ta dễ dàng nhận ra một tình yêu nghệ thuật, chính xác là một đam mê vô bờ bến trong việc mang đến một tác phẩm điện ảnh để đời của nhà quay phim Carl Denham.

Carl Denham bất chấp tất cả, đánh cắp vật dụng, lừa đảo bạn bè lên tàu và chấp nhận cái giá phải trả là rất đắt nếu không thành công để có thể giong buồm đi tìm và quay một điều chưa ai biết. Carl là hiện thân của một con người sống chết với khát vọng điện ảnh của mình - và có lúc, người xem chia sẻ được cái tình yêu nghệ thuật chân chính đó của anh.

Và như một quy luật tự nhiên, khi máy quay phim vỡ nát, những thước phim được đổi bằng mạng sống của đồng đội không còn nữa, thì Carl cố níu kéo một cái gì khác. Và lòng tham trỗi dậy, chối bỏ chính những người đã cùng mình vào sinh ra tử để trở nên nổi tiếng khi mang về cho thế giới văn minh một con thú khổng lồ.

Người ta thấy gương mặt Carl đanh lại, ánh mắt rất tối và một Carl đam mê nghệ thuật của ngày xưa đã chết, chỉ còn là một gã con buôn sống bằng sự dối trá của sự ích kỷ và tham lam trong chính mình.

1FSqTkIm.jpgPhóng to
Diễn viên Adrien Brody trong phim
Người ta có thể thót tim vì cảnh đánh nhau hoành tráng giữa bầy khủng long và King Kong. Người ta có thể sững sờ trước một cánh rừng nguyên sơ quá huyền bí. Nhưng rồi người ta sẽ quên rất nhanh.

Để nhớ, đó phải là cảnh cô diễn viên xinh đẹp Ann ngồi lặng bên King Kong để ngắm hoàng hôn đỏ rực phía xa rồi ngủ quên trong cái ráng chiều tím thẫm.

Để nhớ, đó phải là cảnh King Kong dỗi hờn quay đi sau khi chiến đấu đến kiệt sức vì Ann.

Và để khóc, đó phải là khoảnh khắc King Kong vỗ tay vào ngực để nói "đẹp quá" khi cùng người con gái mà nó yêu quý ngồi trên đỉnh cao của thế giới hiện đại.

Còn để day dứt, hãy nhìn những ngón tay của con thú hung hãn cố vươn về phía Ann khi tuyệt vọng...

Cái khoảng lặng rất dài khi King Kong rơi xuống từ tòa nhà cao tầng đủ để những hình ảnh hạnh phúc hiện về trong lòng khán giả: khi cả hai cùng trượt tuyết, lúc Ann đưa tay sờ lên mũi Kong...

Phim kết thúc bằng một sự day dứt: lòng tham của con người đã giết chết một giấc mơ nghệ thuật, còn con thú thì chết vì tình yêu của mình.

TRẦN NGUYÊN
Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên