![]() |
Ảnh minh họa |
Tuổi Trẻ Online xin trích đăng:
- Đọc bài viết mà đắng lòng. Mình giờ đã thành phụ huynh rồi nhưng cũng muốn có một nền giáo dục khác, nơi học sinh được tự do trong suy nghĩ, trong hành động.
- Rất chia sẻ với mong mỏi của em.
Tôi làm nghề dạy học, thường khuyến khích học sinh mình tìm tòi, sáng tạo, tôi không ưa học thuộc lòng. Từ kinh nghiệm đi học của mình, tôi vận vào thực tế giảng dạy, tôi khơi gợi ở học sinh hứng thú với trang văn nhưng tôi thất bại.
Ở cấp học mới - THPT - học sinh tôi vẫn không đổi: vẫn muốn cô dặn cho mấy bài văn để học thuộc trước khi kiểm tra; các em chạy theo tôi hỏi cô có dạy thêm không để em theo học; dặn dò các em lên thư viện trường sưu tầm thêm ca dao ghi vào sổ tay thì tôi nhận được những trang vở trắng...
Giáo viên chúng tôi cũng "không dám" thỏa sức với bài giảng, hát một điệu dân ca để giúp học sinh phân biệt sự khác nhau giữa ca dao với dân ca mà tôi lại thấy lo lắng (vì nhà trường không cho phép hát hò gì trong lớp học cả).
Trong khả năng và cả nhiệt tâm của mình, cộng với những gì được đào tạo, tập huấn về chuyên môn, tôi mong học sinh mình có điều kiện để "cảm" văn chứ không phải "học" văn.
Thế nhưng, điểm số mới là điều tiên quyết, học sinh tôi thường có kết quả thấp hơn các lớp khác cùng khối.
Và tôi vẫn loay hoay...
Với người dạy văn, có một học sinh như em đã đủ là an ủi, khích lệ!
- Bài báo xúc động nhất tôi từng đọc trong tháng. Cảm ơn con đã lên tiếng vì cả một thế hệ. Mong bác bộ trưởng Bộ GD-ĐT đọc được bài này và có hành động cụ thể. Chúc cháu thành công. Chúc bác bộ trưởng có đủ can đảm để hành động.
- Tôi đồng tình với bạn, luôn mong các con mình được tìm hiểu, học với sự thích thú các môn mà mình yêu thích một cách sáng tạo nhất với những người thầy đầy say mê như các con chứ không phải là ép các con phải học như hiện nay.
- Cảm giác này mình từng trải qua và sau đó mình trở thành học sinh học dở nhất luôn.
- Đó là thực trạng của nền giáo dục Việt Nam từ trước đến giờ. Một lối giáo dục chỉ hướng dẫn đi vào lối mòn chứ không cổ vũ cho sự tự do sáng tạo. Muốn thay đổi thì phải bắt đầu từ trong suy nghĩ của bộ trưởng Bộ GD-ĐT, rồi từ đó mới có kế hoạch hành động cho phía dưới.
- Một bài viết để lại nhiều suy nghĩ cho người đọc. Đáng buồn vì đó là sự thật của nền giáo dục Việt Nam.
- Bài của bạn rất hay và nói rất đúng về thực trạng học bây giờ.
Bản thân mình khi học xong 12 năm lên ĐH nhưng vẫn không biết mình học vì cái gì, mình thích cái gì vì cơ bản 12 năm qua chỉ được học những gì mình bị bắt học. Không có thời gian để khám phá, tìm tòi xung quanh.
- Học là để mở mang đầu óc nhưng qua 12 năm học xong chỉ thấy đầu óc mình trống rỗng về mọi thứ xung quanh, ngoại trừ những gì đã được học trong trường.
Đi học mà còn có cả các thầy cô giáo khi học sinh giải bài không theo các bước và cách làm sẽ bị cho 0 điểm mặc dù kết quả làm đúng. Từ đó về sau không dám làm theo cách mình hiểu mà phải học thuộc cách làm của giáo viên để giải bài.
Qua được 12 năm là cứ như thoát khỏi nhà ngục mặc dù có có nhiều kỷ niệm với bạn bè.
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận