Mẹ bảo bánh tầy là biểu tượng của tình thân, con đi mang theo bánh tầy do chính nhà mình làm là đem theo cả gia đình bên mình…
Phóng to |
Người dân quê tôi không có thói quen làm bánh tét, bánh chưng vào ngày Tết như những vùng quê khác. Ở ngôi làng nhỏ nằm khép mình bên dòng sông Bồ (Thừa Thiên - Huế) này, người ta chọn những chiếc bánh tầy nhỏ xinh để cúng gia tiên, mời bạn bè đến thăm nhà và làm món quà quê cho khách phương xa vào ngày Tết.
Điều đặc biệt của bánh tầy quê tôi là không có nhân đậu xanh, thịt heo ở giữa như bánh bánh chưng, bánh tét. Bánh tầy chỉ làm từ hai chất liệu chính là nếp dẻo thơm và đậu huyết (nhiều nơi gọi là đậu đỏ) hoặc đậu phộng, được bọc ngoài bằng lá chuối hoặc lá dong và luôn được cột thành từng cặp đôi. Trước khi gói bánh, nếp dẻo và đậu huyết thường được ngâm trước vài giờ cho mềm dẻo, sau đó xóc đều nếp và đậu, trộn vào thêm chút muối. Bấy giờ, các bác các anh các chị khéo tay sẽ trổ tài làm nên những cặp bánh tầy được bẻ gãy gọn và cột chặt thành đôi. Một cặp bánh tầy ngon là mở ra thơm ngát, ăn mãi không ngán bởi vị ngòn ngọt, mằn mặn của bánh.
Một năm rong ruổi trên khắp đường đời, buồn vui xen lẫn những ấm ức, bực dọc phải nuốt vội. Ngày cận Tết trở về với gia đình cùng nụ cười trên môi cho mẹ cha an lòng nhưng trái tim nhiệt huyết của tuổi trẻ, tâm hồn trong sáng của cô gái trẻ trong tôi lại vơi bớt đi một phần theo những va vấp của cuộc đời. Cũng bắt đầu nhiễm thói quen cuộc sống công nghiệp, tôi mua về cho gia đình đủ các thứ bánh mứt và khệnh khạng chở về nhà. Cha mẹ tôi không nói gì, ngày cận Tết bánh tầy vẫn được làm.
Năm nay quê tôi hạn nặng, không có lũ đem phù sa về. Cha mẹ thở dài vậy là sang năm sẽ thất thu mùa lúa nếp, chiếc bánh tầy sang năm có lẽ sẽ không ngon bằng năm này. Tôi nhủ thầm cha mẹ lo hão. Năm này mà lo đến sang năm. Em gái tôi nói nhỏ: Mỗi năm chị chỉ quày quả về nhà một lần rồi lại gấp gáp ra đi, chị có biết bánh tầy nhà mình làm ngày một xấu, một dở đi không bởi không còn ai hứng thú làm, chỉ có mẹ cha gầy yếu lom khom ngồi làm, ruộng nếp nhà mình cũng không còn ai trông khi anh Hai cũng quyết lên thành phố. Bánh tầy nhà mình ít dẻo hơn rồi chị ơi…
Tóc cha đã bạc trắng, lưng mẹ đã khòm, lũ con lớn khôn mỗi năm luôn hứa sẽ tề tựu đông đủ vào ngày Tết nhưng đã vài năm nay có đứa này thì thiếu đứa kia bởi đủ lý do, và lý do mới phát sinh nhất của em út tôi là Tết không về thì dịp khác trong năm lại về. Nhìn bánh tầy buồn chỏng chơ.
Tiếng em út giọng lạc hẳn trên máy. Chị ơi thương mẹ cha quá. Tết năm đến chị em mình không làm thêm gì hết, về nhà chỉ để gói bánh tầy thôi chị nhé...
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận