13/10/2007 14:20 GMT+7

20 tuổi, tôi học cách để mơ ước!

ĐỖ THU LAN (77 Nguyễn Huệ, TP Huế)
ĐỖ THU LAN (77 Nguyễn Huệ, TP Huế)

TTO - Người ta còn nói tuổi 20 là tuổi của ước mơ, hoài bão, của ước vọng bay cao bay xa… đại khái là tất tần tật những gì gọi là nghị lực, là sức trẻ vươn lên…

Tôi thì không "màu mè" như thế, chung qui lại, tôi tạm cho phép mình định nghĩa cái khái niệm “trừu tượng” đó là ước mơ - mơ ước, là những điều biết là không có thật nên con người ta mới ước… Và nó lại dồi dào nhất, xuất hiện với tần số cao ngất trời ở tuổi 20 - tuổi mà tôi đang có.

Ước mơ tuổi 20 của tôi đầu tiên sẽ là trở thành một phi hành gia, đi chinh phục độ cao, được thong dong bay trên bầu trời để ngắm các vì tinh tú, đặt chân lên mặt trăng và biết đâu đó, tôi lại là người khám phá ra một hành tinh mới thì sao, cũng có thể lắm chứ?!

20 tuổi, tôi mơ mình sẽ có trong tay nhinh nhỉnh chút quyền hành, được làm những gì mình muốn mà không cần phải hỏi ý kiến bố, đi chơi về khuya hơn tí nữa mà không lo bị mẹ mắng. Sáng mai, đến lớp quên không mang tập vở sẽ không bị cô giáo phạt vì tối qua mãi “chiến” game. Ra đường, hả hê kéo "tẹt ga" cho bỏ thích mà không cần phải thấp thỏm dòm chừng cảnh sát giao thông…

Tuổi 20, tôi muốn mọi người luôn phải chú ý đến mình, phải làm sao để mình trở thành người nổi trội nhất giữa đám đông, tuy thấp bé nhẹ cân nhưng tôi sẽ phải là “trung tâm của vũ trụ”, không cao nhưng người khác phải ngước nhìn, như thế mới tự khẳng định được mình cơ chứ!?… Tôi hoan hỉ nghĩ đến một ngày không xa, đi đến đâu người ta cũng gửi về phía tôi cái nhìn đầy ngưỡng mộ, kính phục…

Nhưng thực tế tôi đã có những gì…

Là những ngày lêu lỏng cúp "cua", bỏ tiết, là hàng giờ chiến game đến tận sáng, là cả ngày dài lên mạng lướt web, chat...

20 tuổi, tôi chưa một lần đỡ giúp mẹ đôi quang gánh nặng trĩu vai hay xách hộ nhỏ em thùng nước.

20 tuổi, thằng bạn nài nỉ mãi mới chịu đi nhà sách cùng nó… chỉ để mua cái hộp bút có hình picachu xinh xinh tặng “nường” đang trong tầm ngắm của hắn. Tự dưng thấy ngượng đến lạ và chồn chân quá trời, mình có thói quen đi nhà sách hay thư viện bao giờ đâu!

20 tuổi, còn rất xa và rất dài để đi đến tận cùng những ước mơ của mình. Có phải chăng, vì ước mơ là những điều không có thật nên ta cứ tha hồ ước… Để rồi, cứ mãi mê bay cao bay xa mà không tìm thấy đâu mặt đất để quay đầu lại!

Tuổi 20, tôi hiểu mình sẽ lớn chỉ khi bắt đầu từ những điều rất nhỏ. 20 tuổi, tôi đã biết mình sẽ phải học cách mơ ước và xem lại mình đang có những gì…

Và ước mơ cũng chỉ là mơ ước nếu ta không biết chắp cho nó một đôi cánh…

Tuổi 20 trong tôi là vậy!

Tuổi 20 của bạn đã trôi qua như thế nào, trong những năm tháng miệt mài học tập, hay say sưa với những trò chơi quyến rũ? Những năm tháng đẹp nhất đời người của bạn có vuột trôi trong sự lãnh đạm, thờ ơ? Hay bạn đang chờ đợi tuổi 20 của mình với bao hoài bão, khát vọng?

Song, có khi nào bạn tự hỏi: tôi có dám bước qua giới hạn của chính mình để thực hiện điều mình muốn? Cũng như, có khi nào bạn bất giác nhận ra: ta chỉ đang sống cho riêng mình!

Hãy chia sẻ với Tuổi Trẻ Online những suy nghĩ, trăn trở về tuổi 20 của bạn, về những điều bạn làm được và cả những điều bạn chưa thể làm. Đó có thể là trăn trở về đích đến của tương lai, có thể là những đề đạt sự hỗ trợ từ cộng đồng cho hành trình của bạn...

Để chính xác nội dung, bài tham dự diễn đàn vui lòng gõ font chữ có dấu tiếng Việt và gửi về theo email tto@tuoitre.com.vn hoặc trong phần phản hồi.

ĐỖ THU LAN (77 Nguyễn Huệ, TP Huế)
Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0

Tuổi Trẻ Online Newsletters

Đăng ký ngay để nhận gói tin tức mới

Tuổi Trẻ Online sẽ gởi đến bạn những tin tức nổi bật nhất

Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên