Mẹ đã nuôi dạy anh em tôi bằng tất cả tình thương của mẹ. Dù khổ cực nhưng anh em tôi ai cũng nhận được từ mẹ những mùa xuân ngọt ngào, hạnh phúc.
Mẹ quanh năm dãi dầu nắng gió với ruộng đồng mang về cho tôi từng hạt gạo thấm đượm nghĩa tình. Ấn tượng đọng lại trong ký ức tuổi thơ tôi là bát cơm đầy với vài lát thịt kho. Mẹ chăm chút từng hạt gạo cho tôi niềm vui nhỏ nhoi đến quặn lòng. Còn nhớ ngày nông nhàn mẹ dậy thật sớm đi bộ gần mười cây số để mót lúa trên cánh đồng khác. Bát cơm ngày ấy thấm đẫm vị mặn của mồ hôi và ngọt lịm tình mẹ.
Dù cực khổ thế nào mẹ vẫn động viên anh em tôi đi học. Những con chữ tôi nhặt nhạnh gom góp được như lấp lánh tình mẹ, xô động vào nhau như tiếng mẹ trở lưng mỏi mệt sau ngày làm đồng vất vả. Có một lần tôi ngã bệnh, gia đình túng quẫn, mẹ đành cắt mái tóc bán, lấy tiền mua thuốc cho tôi. Sau này tôi cảm nhận được tình mẹ thấm sâu trong huyết quản, hơi thở tôi và trong mùi mồ hôi mặn chát từ lưng áo mẹ. Cuộc sống cứ thế trôi đi và mùa xuân hiện dần nghĩa xuân tươi đẹp.
Tôi vào đại học sau bao nỗ lực của tôi và của mẹ. Mẹ lại lầm lũi chắt chiu từng đồng tiền còm cõi gởi cho tôi nuôi dưỡng ước mơ cao vời. Những đồng tiền mẹ gởi như có vị mặn của mồ hôi và đắng chát của nước mắt cơ cực đeo đẳng mẹ chưa thôi. Tết của ngày đó tôi về mẹ vui hơn. Nụ cười rạng rỡ xua đi mệt mỏi hao gầy trên khuôn mặt mẹ. Từ đó tôi cảm nhận được vẻ đẹp mùa xuân và biết rằng xuân tươi đẹp, ấm áp đến với tôi từ bàn tay mẹ với tất cả thương yêu.
Những mùa xuân sau nhà tôi vui hơn, ấm áp hơn nhưng ánh mắt mẹ vẫn mải miết nhìn vào nơi xa xôi nào đó, thi thoảng gợn một chút buồn. Mẹ bảo mùa xuân chưa vui nếu con cái chưa yên bề gia thất. Một đời mẹ vất vả vì con, nay còn vương nỗi lo ấy mà chưa thỏa niềm vui. Mẹ hi sinh cả cuộc đời để mang về cho đàn con mùa xuân no ấm, hạnh phúc.
Xuân nay mẹ có niềm vui trọn vẹn, con cháu vì thế cũng có được một mùa xuân ấm tràn hạnh phúc. Nhìn mẹ khi lo mâm cơm cúng gia tiên lúc vui đùa cùng con cháu tôi như được vui với niềm vui xuân của mẹ. Xuân của đất trời là vòng tuần hoàn vô tận. Xuân sẽ không là xuân nếu không đến từ tay mẹ. Bàn tay chai sần đã cho tôi những mùa xuân ấm dần hạnh phúc vui tươi để tôi cảm nhận được vẻ đẹp mùa xuân trọn vẹn.
Cứ mỗi độ xuân về rồi xuân qua, tôi vui mừng vì còn có mẹ mà cũng lo lắng nhìn dáng mẹ già yếu mỗi ngày. Mùa xuân mẹ trao đẹp hơn tất cả và tôi nâng niu mùa xuân ấy cho trọn nghĩa vẹn tình. Cho sắc xuân đẹp hơn với tôi và hi vọng cũng đẹp hơn với nhiều người.
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận