![]() |
Phiên tòa sơ thẩm (Tòa án nhân dân TP.HCM) xét xử bị cáo N.Q.P., 23 tuổi, phạm tội “vi phạm quy định về điều khiển phương tiện giao thông đường bộ” rất im ắng. Ngoài hội đồng xét xử chỉ có luật sư, một cô y tá với vai trò là nhân chứng và ba người thân của bị hại.
Theo cáo trạng, sáng 7-11-2008, trên đường ra quán cà phê, vì đường sớm vắng người, N.Q.P. đã cho xe chạy vào làn đường dành cho xe hơi. Tay lái phía bên trái xe của P. va vào người chị T.P.C. - đi tập thể dục buổi sáng - trên phần đường không có vạch kẻ dành cho người đi bộ. Va chạm đã dẫn đến cú té ngã khiến chị C. bị đập đầu xuống đất gây chấn thương sọ não và chết tại Bệnh viện Chợ Rẫy lúc 16 giờ cùng ngày.
Thành khẩn
“Lúc gây tai nạn xong bị cáo có đưa nạn nhân đi cấp cứu không?” - chủ tọa hỏi. “Dạ thưa tòa, bị cáo có đưa nạn nhân đi cấp cứu ngay lập tức tại Bệnh viện quận 6” - P. trả lời... “Vậy lúc đưa nạn nhân lên Bệnh viện Chợ Rẫy cấp cứu, bị cáo có túc trực cùng nạn nhân không, trên xe có những ai?”.
“Dạ thưa bị cáo có ngồi theo xe cấp cứu đi lên tới Bệnh viện Chợ Rẫy. Trên xe bị cáo nhớ hình như có thêm cô y tá” - P. đáp. Trong phần xét hỏi nhân chứng, cô y tá cũng khẳng định với chủ tọa: “Dạ hôm 7-11-2008 Bệnh viện quận 6 chỉ đưa một trường hợp đi cấp cứu tại Bệnh viện Chợ Rẫy. Hôm đó trên xe cấp cứu ngoài một nạn nhân nữ chưa xác định danh tánh còn có một thanh niên. Lâu rồi nên tôi cũng không nhớ mặt”.
“Ngay sau khi gây tai nạn, N.Q.P. đã gọi cho người bạn rủ mình đi uống cà phê gần đó đến giúp. Và P. cũng nhờ một chú chạy xe ôm đến rồi bế thốc chị C. lên xe, P. ngồi phía sau ôm giữ chị C. nhanh chóng đưa đến Bệnh viện quận 6 sơ cứu. Bên cạnh đó, dù hoàn cảnh gia đình rất khó khăn, mẹ già, vợ mới sinh con được ít ngày, bị cáo cũng cố gắng bồi thường cho gia đình bị hại 10 triệu đồng. Đó là một số tiền không hề nhỏ so với gia cảnh nghèo khó của bị cáo...”. Trên đây là những tình tiết đáng ghi nhận mà luật sư bào chữa cho P. đưa ra để chứng tỏ bị cáo hoàn toàn biết tội của mình ngay sau khi có hành vi phạm tội.
Đồng thời luật sư cũng nói rằng bị cáo khai báo trước cơ quan công an điều tra và tại phiên tòa rất thành khẩn. Luật sư kết thúc bài bào chữa: “Với những tình tiết như thế, tôi đề nghị tòa nên xem xét xử phạt bị cáo ở khung hình phạt nhẹ nhất với mức án 2 năm tù giam dành cho bị cáo là hợp lý”. Tòa đã tuyên phạt N.Q.P. đúng mức án này.
Khoan dung
Mẹ ruột của nạn nhân suốt buổi chỉ ngồi im lặng ở hàng ghế đầu tiên bên cánh trái phòng xử án. Trong giờ nghị án, bà thổ lộ cùng người viết: “Số tiền 10 triệu đồng mà P. đền bù cho gia đình tôi, nó phải đi vay nợ mới có. Thấy tội nghiệp quá nên con gái thứ hai của tôi nói với tôi là “mẹ đừng bắt người ta bồi thường gì thêm nữa. Nhà họ còn khó hơn nhà mình, lại có vợ mới sinh con nhỏ và một mẹ già. Bản thân anh ta không được ăn học nên chỉ đi làm thuê nuôi vợ con”. Tôi nghe con gái nói thế thì tự dưng cũng thương nên chẳng muốn nó phải bồi thường gì thêm”.
Thêm một tình tiết đáng chú ý tại phiên tòa này, đó là người chồng trước của nạn nhân T.P.C. và người chồng hiện tại cùng xuất hiện bên nhau. Một người đang nuôi hai con ở độ tuổi cấp I, người còn lại con đang học mẫu giáo. Họ yên lặng lắng nghe để rồi khi được hỏi đến có yêu cầu quyền lợi gì không thì cả hai đều lắc đầu.
“Hôm nay tôi đến đây không để đòi quyền lợi mà chỉ để biết mặt người đã gây nên cái chết cho vợ tôi cách đây hai năm. Tôi chỉ yêu cầu cậu ấy làm những gì mà lương tâm một con người trong cậu ấy mách bảo” - người chồng của chị C. lên tiếng khi tòa hỏi.
“Dạ thưa, bị cáo biết là mình đã sai khi chạy xe mà không có giấy phép lái xe. Bị cáo đã vi phạm Luật an toàn giao thông đường bộ và đã gây nên cái chết thương tâm cho bị hại. Bị cáo chỉ mong tòa xem xét thái độ thành khẩn của bị cáo để khoan dung cho bị cáo...”- N.Q.P. cứ một câu nói là một chữ thưa, một câu khẳng định là một chữ dạ. P. chỉ mới học tới lớp 5 cũng không có nghề nghiệp ổn định, ai kêu gì làm nấy để kiếm tiền nuôi vợ con và mẹ già nay ốm mai đau. Cả gia đình của họ cùng ở chung một khu nhà trọ chật chội ở đường Gia Phú, phường 3, quận 6.
Tòa tuyên bố kết thúc phiên xét xử, lúc này đây vợ, con và mẹ bị cáo mới tất tả chạy đến bên cửa phòng xử án để đón bị cáo. Ai nấy không nói nên lời. Vị luật sư bào chữa đến nắm tay bị cáo thật chặt, giọng bà đầy trìu mến khi dặn dò bị cáo: “Con về đi, sắp xếp việc nhà cửa rồi đi thi hành án sớm. Còn nếu điều kiện gia đình quá khó khăn thì con cứ liên hệ với cô, cô sẽ chỉ dẫn con cách làm thủ tục để có thể xin hoãn thi hành án một thời gian...”.
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận