15/01/2011 04:04 GMT+7

Hú vía! Nồi cháo lòng

EM BI (Đồng Nai)
EM BI (Đồng Nai)

TTC - Vợ chồng tôi nuôi được một chú heo rừng lai. Đến độ ngó thấy ngon ngon, chúng tôi bàn nhau “tự biên, tự diễn”, tiến hành “khai đao” để nâng chú “Trư” lên dĩa. Chủ yếu là muốn đãi đằng hai bên gia đình một bữa lòng lợn, tiết canh thật hoành tráng, còn thịt thì cho tham gia... thị trường. Dù sao đó cũng là con heo “đầu tay” của vợ chồng trẻ mà.

g2hgYW3d.jpgPhóng to

Bữa ấy, cả hai bên gia đình đều được vợ chồng tôi mời tới đông đủ, không khí trong nhà cứ vui như Tết. Cánh đàn ông thì “tay dao, tay thớt”, băm băm, chặt chặt, đám các bà thì tranh thủ “buôn dưa lê” tất cả mọi chuyện trên đời, chờ sẵn sàng vào cuộc...

Sau một chầu tiết canh đông sánh, mát tận ruột, cộng thêm vài ly cuốc lủi, ai nấy đã ngà ngà, chuếnh choáng, kho tàng ngôn ngữ đang chuẩn bị... xuất. Anh rể tôi khệ nệ bưng nồi cháo bự tổ chảng, đặt trước hiên nhà, rồi nhanh tay múc cháo đưa tới từng bàn cho các thực khách. Cha tôi trịnh trọng múc một chén cháo, nâng lên mời ông sui, nhìn vẻ mặt đầy hoan hỉ của hai người cha, vợ chồng tôi cũng tràn ngập niềm vui, pha một chút hãnh diện của những người con biết... mần ăn.

Khi cha vợ tôi đưa muỗng cháo vào miệng, bỗng dưng tôi thấy mặt ông nhăn lại, nhưng có lẽ do phép lịch sự “ngoại giao” nên ông cũng chẳng nói gì. Tiếp theo đó là tiếng xì xào lan ra từ khắp các bàn, cả tiếng nhổ phì phì của ai đó. Tôi phải làm ngay cái công việc của chủ nhà là thẩm định chất lượng của nồi cháo lòng. Trời ạ! Hóa ra hồi nãy anh rể tôi không bưng nồi cháo lòng, mà lại bưng lộn nồi cháo heo, do vợ tôi tiếc lửa hồng nên tranh thủ đặt lên sau khi bưng nồi cháo lòng xuống.

Nhìn hai nồi cháo chẳng khác gì nhau (chỉ khác chỗ nồi cháo heo được nấu bằng... nước vo gạo để chua và nước rửa lòng heo) nên anh tôi chỉ việc tra hành lá rồi bưng lên đãi khách. Cũng may là sự cố được phát hiện sớm và xử lý kịp thời, nếu nồi cháo không có vị chua của nước vo gạo, không biết chuyện còn đi tới đâu nữa. Chỉ tội cho cha vợ tôi vì tuổi cao, bụng dạ lại yếu nên bị ông “Tào Tháo rượt” cho một trận “chạy” tới mệt lừ luôn. Báo hại anh em tôi lại phải lo đưa ông đi bệnh viện mất 3 ngày. Thật là hú vía! Cháo lòng. Và cũng từ đó, cứ nghe thấy nói tới “cháo lòng, tiết canh” là tôi chạy... một nước.

EM BI (Đồng Nai)<?xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" />

4OVs8yfv.jpgPhóng to

Tuổi Trẻ Cười số 419 (ra ngày 1-1-2011) hiện đã có mặt tại các sạp báo.

Mời bạn đọc đón mua để thưởng thức được toàn bộ nội dung của ấn phẩm này.

Chúc bạn đọc có thật nhiều thời gian thư giãn thoải mái!

EM BI (Đồng Nai)
Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0

Tuổi Trẻ Online Newsletters

Đăng ký ngay để nhận gói tin tức mới

Tuổi Trẻ Online sẽ gởi đến bạn những tin tức nổi bật nhất

Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên