Sinh nhật báo Tuổi Trẻ còn

-- Ngày -- Giờ -- Phút -- Giây

Tuổi Trẻ là thầy, là bạn...

Nói Tuổi Trẻ là người thân có lẽ sẽ là trọn vẹn nhứt với tôi. Vì chỉ có người thân mình mới có thể trút trao nhiều nỗi niềm và lắng nghe nhiều từ họ, để rồi thương và biết ơn không gì tả nổi.

Tuổi Trẻ là thầy, là bạn... - Ảnh 1.

Tác giả và báo Tuổi Trẻ - Ảnh: AN LÊ

Nhưng, để phân vai hoặc chọn một vài vai nào đó thì Tuổi Trẻ là bạn mà cũng là thầy tôi.

Những "nhà báo không thẻ"

Lúc là sinh viên năm hai, tôi chập chững vào nghề báo và bén duyên với Tuổi Trẻ từ một bài viết ngắn. Một mẩu nhỏ chỉ 180 chữ trên mục "Tản mạn cuối tuần" từ năm 2004 vẫn vẹn nguyên trong ký ức của tôi hôm nay.

Vì bài báo đó viết về má tôi cùng nỗi nhớ nhà của chàng sinh viên nằm lẻ loi trong khi bên ngoài mọi người rộn ràng đón chào Giáng sinh, năm mới.

Tôi vỡ òa khi thấy tên mình bên dưới bài viết đó. Tôi đã khóc khi cắt mẩu báo và viết thư gửi về cho má. Má tôi đọc. Bà cũng khóc, vì hiểu được nỗi nhớ của tôi.

Cũng từ đó, tôi tập viết nhiều hơn. Không chỉ vài trăm chữ, mà cả những bài dài hơn trên trang Bạn đọc & Tuổi Trẻ, Nhịp sống trẻ, hay trang Giáo dục đến phóng sự 3-4 kỳ… Điều vui nhứt là bài được đăng và còn hạnh phúc hơn khi nhận nhuận bút. 

Mấy tháng thực tập, tôi và hơn 10 bạn khác chọn Tuổi Trẻ. Tôi xin vào Ban Thanh niên để viết về nhịp sống của giới trẻ, việc làm hay các hoạt động Đoàn, Hội… 

Từ một cộng tác viên, trở thành thực tập sinh, tôi hiểu hơn về quy trình làm báo ở một tòa soạn hiện đại và lớn nhứt nước. Những buổi họp giao ban nghe trưởng ban nhắc nhở, anh chị phóng viên tiền bối báo cáo đề tài, điểm báo, rồi những tin, bài được đăng đã "được" sửa nhiều chỗ… 

Tất cả như bài học còn vẳng bên tai tôi, đến tận bây giờ.

Sau thực tập, tôi vẫn cộng tác với Tuổi Trẻ đều tay. Tôi nhớ niềm hạnh phúc khi được tòa soạn mời tham dự một buổi họp mặt cộng tác viên và trao tặng danh hiệu "Bạn đọc cùng làm báo" vào tháng 6-2010. 

Đó là món quà quý mà Tuổi Trẻ ghi nhận về những thân quen con chữ mình gửi về báo trên những ấn phẩm như Tuổi Trẻ ngày, Tuổi Trẻ Online

Tôi thích cách tòa soạn gọi những cộng tác viên là "nhà báo không thẻ". Có người là chuyên gia, người làm ngân hàng, người nội trợ hoặc người dân… có thao thức và cùng nhịp đập "Đỏ - Trẻ - Sài Gòn" đã chọn Tuổi Trẻ là nơi gửi gắm. 

Điều quan trọng nhứt chính là những tâm tư, bài vở của họ đã đến được với tòa soạn bằng những cánh cửa mở toang, từ mỗi email công khai trên đầu mỗi trang báo. Rồi sau đó được người phụ trách đọc, duyệt, gọi điện trao đổi thêm…

Tôi nghĩ, từ sự trân trọng tiếng nói của những "nhà báo không thẻ" mà Tuổi Trẻ có thêm những cây bút không phải từ người viết chuyên nghiệp, nội dung phong phú và tin tức bén nhạy.

Tuổi Trẻ là thầy, là bạn... - Ảnh 2.

Món quà Tuổi Trẻ trao cho tôi - Bạn đọc cùng làm báo tháng 6-2010 - Ảnh: L.Đ.L.

Tuổi Trẻ - thương hiệu của một tờ báo tử tế

Bằng sản phẩm của mình, tôi nghĩ nhiều người cũng xem Tuổi Trẻ là bạn - một người thân thương. Có những lúc, mỏi mệt hay cần tìm một chốn nghỉ, mở trang báo ra, bắt gặp bao chuyện dễ thương, những người trẻ tử tế, những con người vươn lên không nghỉ… Tự nhiên lại thấy yêu đời.

Té ra, ngoài kia còn bao nhiêu người tốt. Té ra, mình khổ nhưng không đến nỗi nào. Té ra, mình có thể giúp được cho ai đó chứ đâu phải hoàn toàn không có khả năng…

Hồi còn lên tòa soạn nhận nhuận bút vào dịp chiều thứ sáu hằng tuần, tôi hay xẹt qua phòng công tác bạn đọc cách mấy bước chân. 

Trích nhuận bút gửi cho một cá nhân thương tâm, một học trò nghèo vượt khó như mình đã từng, hay một chương trình dài hơi, một vận động cấp thiết thời sự (như thiên tai, bão lũ…) là một niềm vui lớn của tôi.

Đáp đền tiếp nối là bài học mà tôi nhặt được từ những nhân vật của Tuổi Trẻ. Họ nhận học bổng và đến bờ vinh quang, rồi từ đó nhớ ơn sự giúp đỡ mà quay về mái nhà chung. 

Tuổi Trẻ cứ vậy mà bao năm vẫn cứ kết nối với ắp đầy tình cảm, sẻ chia. Những con người chọn Tuổi Trẻ mà gửi gắm và cả những người chọn Tuổi Trẻ mà cầu cứu, giới thiệu học trò hay bạn mình đang chông chênh vì lỡ dở chuyện học đều là vì thương hiệu của một tờ báo tử tế, coi trọng phẩm giá, trao đi cơ hội đồng hành.

Tôi nghĩ Tuổi Trẻ là nơi đồng cảm tâm hồn của nhiều người, trong đó có tôi, bằng nhiều cách khác nhau, có khi qua một bài báo hay, có khi qua một nhân vật đẹp.

Có lẽ vì thế mà sau hơn 22 năm biết đến tờ báo, khi bình minh ló dạng tôi lại chọn Tuổi Trẻ - tờ báo đầu tiên như một cách nạp năng lượng tích cực cho mỗi ngày.

Tuổi Trẻ dạy cho tôi cách sống, ứng xử

Diễn đàn bạn đọc của Tuổi Trẻ đã góp phần phản biện xã hội, tạo nên phong cách của một tờ báo luôn trân trọng đón nhận mọi ý kiến. Đây cũng là bài học làm người sâu sắc, nếu ta biết mở lòng kết nối cộng đồng, lắng nghe và tiếp thu có chọn lọc thì mình sẽ có thể trở nên hoàn thiện hơn mỗi ngày.

Tuổi Trẻ, bằng cách làm báo đã dạy cho tôi một cách sống và ứng xử.

Với tôi, Tuổi Trẻ là bạn, là thầy… - Ảnh 4.'Mấy anh chị Tuổi Trẻ viết cảm động quá, thử hỏi sao tôi cầm lòng được'

Suốt nửa thế kỷ phụng sự bạn đọc, ngoài các tin, bài thời sự nóng hổi, Tuổi Trẻ còn tổ chức các chương trình xã hội ý nghĩa. Bạn đọc đã tin tưởng, đồng hành với Tuổi Trẻ để lan tỏa năng lượng tích cực.

Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên

    Tuổi Trẻ Online Newsletters

    Đăng ký ngay để nhận gói tin tức mới

    Tuổi Trẻ Online sẽ gởi đến bạn những tin tức nổi bật nhất