
TTCT- Trong những giấy phút cuối cùng của cuộc đời, họ vẫn có thể dẫn dắt ta đi qua những cánh cửa chật chội của định kiến, chứng minh trong hoàn cảnh khốn cùng nhất, người ta vẫn có thể đem lại ý nghĩa cho sự tồn tại của mình bằng tình yêu thương. Và khoảng trống mênh mông của chăm sóc giảm nhẹ ở Việt Nam – điều chúng ta nợ họ.

TTCT - Trong hành trình cùng người cận tử năm qua của mình, Đặng Hoàng Giang đã chứng kiến những điều đẹp đẽ nhất nảy nở trong những hoàn cảnh khốn cùng nhất, đã thấy cái cao thượng và cái tầm thường ở sát bên nhau.

TTCT - Tôi chưa bao giờ biết chính xác khi nào một người bạn sẽ chết - cho đến hôm nay. Đó là một sáng chủ nhật cuối tháng 7, tôi vất vả mặc vào chiếc váy đỏ hiệu Donna Karan của Betsy.

TTC T - Vài tuần sau tang lễ của Ánh, tôi hỏi Hà những điều mà tôi vẫn thắc mắc. Điểm khác nhau giữa Hà và Ánh là gì? Vì sao Hà gượng dậy được mà Ánh lại đầu hàng?

TTCT - Một đoạn đường đồng hành người cận tử và người đã trải qua những mất mát khổng lồ. Ở gần sự chết để được nhắc nhở về sự sống. Nhìn vào cái chết để chiêm nghiệm về cuộc đời... TTCT giới thiệu loạt bài về hành trình này của tác giả Đặng Hoàng Giang, trong một suy tư về một thực tế bệnh ung thư nan giải đang diễn ra tại Việt Nam cùng những khoảng trống to lớn trong trị liệu và giúp đỡ tâm lý cho những người bị bệnh nan y và cận tử.