11/12/2013 08:03 GMT+7

Cô thi dạy giỏi, trò buồn

LAM GIANG
LAM GIANG

TT - Bé Yến học lớp 1. Chiều đi học về, bé bảo với mẹ là ngày mai mẹ phải mặc đồng phục cho bé để lớp bé có nhiều người lớn tới dự buổi cô giáo thi dạy giỏi.

Buổi tối đó, bé học rất chăm chỉ, cả tập viết lẫn học toán. Sau giờ học bài, bé rộn ràng với bộ đồng phục mà mẹ đã ủi phẳng phiu, vắt ngay trên ghế học cho bé khỏi quên.

Sáng hôm sau bé dậy rất sớm, chân đi như nhảy, miệng luôn nói cười, ngắm mãi bộ đồng phục trên người. Ba mẹ bé thấy vậy cũng vui lây. Buổi chiều, bé Yến học về, mặt buồn rười rượi. Mẹ hỏi chuyện, bé ngần ngừ một lúc rồi oà lên khóc tức tưởi. Gặng hỏi mãi bé mới kể bé và ba bạn nữa sáng nay không được ngồi học trong lớp như mọi ngày, mà cô giáo dẫn sang ngồi ở lớp bên cạnh. “Ở lớp khác con và các bạn không được viết hay làm toán gì cả, chỉ ngồi nhìn các bạn khác học bài thôi!” - bé Yến buồn rầu kể với mẹ.

Chẳng hiểu chuyện gì, mẹ bé tìm gặp cô giáo quen trong trường bé. Cô giáo cho biết sáng đó nhà trường tổ chức thi giáo viên dạy giỏi, trong đó có cả lớp 1 của bé Yến. “Chắc bé Yến và các bạn học yếu nhất trong lớp nên cô giáo mới “di tản” tạm thời qua lớp khác. Hết tiết dạy thi giáo viên giỏi là cô lại đưa trở về lớp thôi” - cô giáo này cho biết. Chị của bé Yến “kể tội” mẹ: “Ai bảo hè mẹ không cho em đi học thêm ở nhà cô, nay em học yếu nên mới bị như vậy”.

Chị Cầm - mẹ bé Yến - qua lời “kể tội” của con bé lớn, dù không đồng tình với cách trách cứ của con bé, nhưng chị cũng thấy dường như mình đã đôi phần có lỗi. Vì mấy tháng qua chị chưa bày vẽ hay kèm cặp gì nhiều cho bé Yến học hành.

Nhưng từ câu chuyện của bé Yến và cô giáo ở trường, chị không bằng lòng với cô giáo chủ nhiệm lớp của bé. Bởi nếu bé Yến và các bạn đã bị cô giáo “di tản” khỏi lớp hôm ấy, biết được là chỉ vì mình học yếu mới phải vậy, chắc bé sẽ rất tự ti, mặc cảm. Về sau, trong trí óc non nớt của bé, hễ cứ mỗi lần cô giáo chuẩn bị thi dạy giỏi là bé sẽ lo âu, xấu hổ với bạn bè. Và vẻ đẹp của bộ đồng phục nhà trường, với bé, có lẽ sẽ giảm đi khá nhiều niềm vui mỗi khi bé phải mặc nó đến trường...

Ai sẽ dạy các em lòng trung thực?

Một lần, tôi cùng vài đồng nghiệp đi dự giờ một tiết học ở một trường bạn, mục đích là để trao đổi kinh nghiệm giảng dạy, may sao lại nhằm ngay lớp của đứa cháu họ đang học. Tiết học hôm ấy là một tiết học khó nên chúng tôi rất thích thú! Thật lạ lùng, dẫu là bài mới nhưng lớp lại rất sinh động, hầu như em học sinh nào cũng giơ tay xin phát biểu ngay sau câu hỏi cô giáo vừa nêu mà không cần phải suy nghĩ gì cả và các em trả lời rất trôi chảy, rành mạch. Lớp học cứ thế “xuôi chèo mát mái” đến hết tiết.

Trong giờ giải lao, tôi gọi cháu lại để hỏi thăm sức khỏe gia đình, việc học hành, nhân đó tôi khen: “Cháu và lớp học sao giỏi vậy, chắc là chuẩn bị bài tốt lắm nên lớp học “sung” quá!”. Không ngờ đứa cháu trả lời: “Đâu có cậu, bài này trước buổi học cô con đã giảng rồi, cô còn đánh máy và in sẵn cho tụi con tất cả câu hỏi, câu trả lời, cô còn dặn trước sẽ gọi bạn nào nữa”.

Lời nói vô tư, thật thà của đứa cháu làm tôi ngớ người. Suốt chặng đường về tôi cứ day dứt mãi. Làm sao có thể như thế được! Và ai sẽ dạy cho các em về lòng trung thực?

Triều Châu

LAM GIANG
Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên