03/03/2013 05:55 GMT+7

Nước miễn phí ở Đà Lạt

MAI VINH
MAI VINH

TT - Khoảng năm tháng nay, người phụ nữ bán xôi dạo trên các con phố Đà Lạt Phạm Thị Thảo luôn mang theo một chai đựng nước nhỏ.

Mỗi khi hết nước chị lại tấp vào một điểm cung cấp nước tinh khiết miễn phí dọc đường để uống và lấy đầy chai phòng khi khát nước dọc đường.

yFwMrbrO.jpgPhóng to
Một điểm cấp nước tinh khiết của ông Vinh trước quán cà phê Kỳ Ngộ (đường Bà Triệu, Đà Lạt) - Ảnh: Mai Vinh

Khắp Đà Lạt có tổng cộng 19 điểm cấp nước như thế, điểm nào cũng có ly, kệ nước sạch sẽ tươm tất. Tấm biển nhỏ hình giọt nước cách điệu có chữ “nước uống tinh khiết miễn phí kính mời” được thiết kế và in ấn nhã nhặn, đung đưa trong gió như mời người qua lại uống ly nước trước khi tiếp tục hành trình.

Ít ai biết được người cung cấp nước miễn phí lại là một người đàn ông 57 tuổi, sống trong một phòng trọ “đẳng cấp sinh viên nghèo” gần Trường đại học Đà Lạt: ông Ngô Kỳ Vinh. Nhiều người đồn ông là Việt kiều Pháp, nhiều tiền lắm, đi làm từ thiện khắp nơi. Ai thắc mắc ông cũng cười: “Tui là người Việt “gốc tre”, chỉ có vài bình nước tặng người đi đường để khỏi phải nhịn khát mà sinh bệnh thôi”.

Là dân gốc Sài Gòn, ông thích thú với món trà đá miễn phí do những người Sài Gòn thơm thảo pha tặng những người khát nước dọc đường kiếm sống. Ông quyết định trích 60% lợi nhuận từ quán mì Trường Hải (Nguyễn Tri Phương, TP.HCM) để có 10 triệu đồng/tháng mua nước tinh khiết. Thời gian đầu, ông đặt ở 13 điểm tiện cho học sinh, sinh viên, người bán vé số, người làm vườn và những nơi ông cho rằng có nhiều người lỡ khát dọc đường.

Nhiều người thân thiết bảo nên cung cấp trà đá cho bớt tốn kém vì ông cũng chẳng khá giả, ông Vinh bảo: “Trà đá nhiều người ưa thích, nhưng Đà Lạt lạnh quá ai mà uống nổi, người xứ lạnh thích nước tinh khiết hơn”. Bà Nguyễn Thị Lộc (đường Phan Đình Phùng, Đà Lạt) là người đã cho ông Vinh nhờ mặt bằng đặt bình nước, cho biết nhiều người ghé uống nước, không chỉ những người buôn bán dạo mà còn có cả khách du lịch, mỗi ngày gần hết hai bình nước.

Ông kể những ngày đầu đi tìm điểm đặt nước uống là những ngày vất vả, phải đến từng nhà có vị trí ưng ý để xin phép. Ông nhận lại nhiều cái lắc đầu, nhiều người nghĩ ông đang làm quảng cáo cho một hãng nước tinh khiết nên yêu cầu ông phải chi tiền mặt bằng. Thuyết phục mãi không xong, ông chấp nhận trả tiền mặt bằng. Vài tháng sau, chính những chủ nhà lấy tiền thuê mặt bằng đã mang tiền gửi lại cho ông. Họ nhận ra mình đã nghĩ sai khi biết ông bỏ tiền mua những bình nước ấy.

MAI VINH
Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên