08/07/2013 15:15 GMT+7

Ba, con gái và mùa thi

LÊ NHUNG
LÊ NHUNG

TTO - Vì công việc, mùa tuyển sinh đại học năm nay, tôi bám các cổng trường để tìm những khoảnh khắc mùa thi. Nhìn những gương mặt thí sinh, những gương mặt phụ huynh với đủ tâm trạng, tôi nhớ da diết mùa thi năm nào.

Vượt sóng đi thiThư con gái gửi bố mẹ mùa thiAudio Nhịp sống trẻ: Chuyện mùa thiCon đường đại học của con...

J9ccymzN.jpgPhóng to

Phụ huynh mệt mỏi ngồi chờ con dự thi. Ảnh chụp tại Trường ĐH Khoa học tự nhiên TP.HCM mùa tuyển sinh đại học 2013 - Ảnh minh họa: Minh Đức

Ba năm trước, ba đưa tôi lặn lội từ miền Trung vào Sài Gòn thi đại học. Từ bé đến lớn tôi không gần gũi ba nhiều bởi ba trầm tính, ít thể hiện tình cảm, tôi cũng ít nói. Ai cũng nói cha con tôi giống nhau nhưng tôi lại càng xa cách với ba hơn. Tôi vẫn luôn cho rằng ba chẳng bao giờ quan tâm đến việc học của tôi, tất cả đều tự tôi quyết định.

Chính vì vậy lúc quyết định vào Sài Gòn thi tôi rất bất ngờ khi ba nói sẽ đưa tôi đi. Ba và tôi có một cuộc tranh cãi nảy lửa. Sự cố chấp, ngang ngạnh của tuổi mới lớn khiến tôi nằng nặc đòi đi thi một mình, vậy mà ba kiên quyết từ chối. Cuối cùng, tôi đành nhượng bộ, lên tàu cùng ba mà tâm trạng không vui.

Vào Sài Gòn, buổi sáng trước khi đi thi tôi nói: “Ba đừng đến trường thi làm gì! Cứ ở phòng đợi là được”. Quay đi rồi không yên tâm tôi lại lí nhí: “Ba mà đứng trước cổng trường như những người khác là con không yên tâm làm bài được đâu”. Ba gật đầu.

Vậy mà thi xong, vừa bước ra tôi đã thấy bóng ba. Ba rất hiếm khi cười, vậy mà lần đó ngay từ xa tôi đã nhận ra nụ cười hiếm hoi đó. Nhìn người cha tóc đã chuyển hoa râm, tay cầm túi cơm được đội thanh niên tình nguyện phát cho, chen giữa dòng người đông đúc, tôi bỗng thấy mắt mình cay cay. Đến lúc đó tôi mới hết giận ba, mới thấm thía sự âu lo thầm lặng ba dành cho đứa con gái lần đầu đi thi nơi đất lạ quê người.

"Tôi vẫn hi vọng một lúc nào đó, mùa thi đơn giản chỉ là những sự trải nghiệm, để không còn những ánh mắt khắc khoải âu lo từ các đấng sinh thành".

Như sợ tôi không bằng lòng ba khẽ nói: “Ba chỉ mới tới thôi, thấy có mấy đứa thi xong đi về nên ba mới ra đợi, sợ con lạc đường…”. Những ngày thi đó ba không hỏi tôi tình hình, kết quả, tính ba vẫn vậy, lạnh lùng chẳng thể hiện ra. Chỉ là suốt hai ngày thi, không buổi nào ba không đứng đợi tôi từ một góc xa xa.

Ngày biết tin mình đậu đại học, chưa bao giờ tôi cảm nhận được niềm vui, niềm tự hào đến vậy trong ánh mắt ba và mẹ. Sự hân hoan đó trước giờ tôi chưa từng mang lại cho gia đình nhỏ này, điều đó càng khiến tôi thêm cố gắng.

Ngày tôi lên đường nhập học, tôi biết ba vẫn muốn đi cùng nhưng lần này thì tôi "thắng" trong cuộc trao đổi. Tàu lăn bánh, nhìn bóng ba nhỏ bé khuất dần sau từng vòng quay, nước mắt tôi đầm đìa, thương ba, thương căn nhà nhỏ nhiều lắm. Quả thật tôi giống ba, chưa bao giờ nói được một lời ngọt ngào với gia đình…

Đã ba năm rồi, mỗi mùa thi đại học, nhìn những ánh mắt đợi chờ, gương mặt hõm sâu mất ngủ vì lo lắng của những người cha, người mẹ đứng đợi con trước cổng trường, tôi lại nhớ ba. Tôi đã từng khô khan nhận xét rằng sao họ phải làm vậy, chỉ thêm khổ mình và làm con cái bận lòng. Nhưng bây giờ thì tôi hiểu nỗi lo toan của những người làm cha, làm mẹ đối với con cái chưa bao giờ vơi.

Có thể các phụ huynh ở đó không để làm gì nhưng ít nhất đối với những con người chân chất đó, đứng trước cổng trường, cùng lo lắng, cùng đợi chờ là việc duy nhất họ có thể làm để chia sẻ với những thử thách con mình đang trải qua. Nước mắt chảy xuôi, bao giờ những nỗi niềm đó mới có thể vơi bớt?

Bạn có tâm sự gì muốn chia sẻ cùng đấng sinh thành, cùng những người thương yêu trong những tháng ngày ôn luyện, thi cử? Mời bạn đọc gửi những chia sẻ về email tinhyeuloisong@tuoitre.net.vn (vui lòng gõ có dấu tiếng Việt, có đầy đủ thông tin tác giả).

LÊ NHUNG
Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên