04/02/2009 20:31 GMT+7

Mảnh ghép

LINH GIANG
LINH GIANG

TTO - Mùa xuân là thời khắc đẹp nhất trong năm, ai đi xa cũng mong mỏi đến ngày tết để tìm về không khí sum vầy ấm cúng cùng gia đình. Như bao gia đình khác nhà mình cũng đã có những mùa xuân ấp áp, yêu thương như thế và những mùa xuân đó sẽ còn mãi nếu không có ngày tết năm đó.

Ba bảo: “Mỗi con người là một mảnh ghép, mảnh ghép đó sẽ tạo nên một gia đình hoàn hảo khi tìm được cho mình những ghép khác. Mẹ là mảnh ghép đầu tiên trong cuộc đời của ba nhưng chỉ một mình mẹ thì chưa đủ để tạo nên sự hoàn hảo đó. Chỉ cho đến khi chị và con ra đời thì đó mới là những mảnh ghép cuối cùng tạo nên sự hoàn hảo trong gia đình mình”. Chị em con đã sống trong tình yêu thương vô bờ bến của ba và mẹ. Tụi con hạnh phúc khi được làm những mảnh ghép cuối cùng tạo nên sự hoàn hảo trong một gia đình.

Hôm đó đúng vào ngày tết, chị em con đang mừng thọ ông bà nội thì ba gọi về. Khi con bước vào nhà mẹ đang ngồi khóc nức nở, nép sau lưng ba là một cậu nhóc trạc tuổi con. Ba nhìn tụi con bối rối rồi chậm rãi bảo: “đây là em hai con”... Mảnh ghép thật sự là cuối cùng trong cuộc đời ba xuất hiện. Ba xin mẹ và các con tha thứ, mọi người lặng đi... Từng mảnh ghép tan vỡ...

Mùa xuân ấy và nhiều mùa xuân sau nữa nhà mình không còn những tiếng cười giòn giã như xưa.

Qua tết con và chị xa nhà đi học, đi như một sự trốn chạy. Tết đến khi mọi người háo hức trở về nhà thì tụi con lại lang thang trên những nẻo đường ngập nắng để cảm nhận nỗi nhớ nhà, nỗi buồn khi phải đối diện với ngày tết... Tết đã không còn ý nghĩa trong gia đình mình. Từ lúc nào con cũng quên mất khái niệm của ngày tết.

Năm năm đi qua chị hai lấy chồng, con ra trường cũng ở lại Sài Gòn, “mảnh ghép” của ba không biết biền biệt nơi nào, chỉ đúng ngày tết đến thăm ba một lần rồi ra đi.

Mẹ bảo “mảnh ghép” không được đến trường như chị em con. "Mảnh ghép" theo mẹ của nó sống một cuộc sống lam lũ, thà cày thuê cuốc mướn chứ không nhận những đồng tiền cấp dưỡng của ba. Rồi mẹ lại bảo ngày “mảnh ghép” cưới vợ, ba đến dự trong tư cách khách mời, đêm về mẹ nghe tiếng ba thở dài...

Thêm một mùa xuân nữa đang về, mẹ hỏi bao giờ con về? Con chạnh lòng lại tết nữa rồi sao? Chị hai nhắn tin “tết về sớm nghe nhóc. Quá khứ qua rồi nhóc ạ. Ba cần chị em mình thông cảm”.

Một tin nhắn nữa lại đến, lần này không phải của chị hai. “Cho phép em gọi chị là chị ba. Chị ba, em không giận ba, em yêu các chị” - tin nhắn của “mảnh ghép”. Đọc những dòng chữ chưa hết lỗi chính tả con òa khóc, áp điện thoại vào ngực mình để cảm nhận nỗi đau thức dậy trong tâm hồn. Phải chăng con đã quá ích kỷ?

Thêm một tin nhắn nữa lại đến: “con gái! mỗi con người là một mảnh ghép trong cuộc sống, "mảnh ghép" đó sẽ tạo nên một gia đình hoàn hảo khi con người biết hoàn thiện mình. Ba đã sai khi để những "mảnh ghép" của ba chịu nhiều đau khổ. Cả nhà đang mong con về”.

Ba ơi! Mùa xuân này những "mảnh ghép" của ba sẽ thôi không còn vụn vỡ nữa... Nhà mình sẽ vang những tiếng cười như xưa....!

LINH GIANG
Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên