18/02/2006 03:18 GMT+7

"Lắng nghe đất nước, kết nối năm châu"

NGUYỄN VĂN TIẾN HÙNG
NGUYỄN VĂN TIẾN HÙNG

TT - Những nhân vật chính trong loạt bài này là những du học sinh đã chọn lựa con đường quay trở về Tổ quốc từ một nền giáo dục phát triển ở một quốc gia giàu có và hiện đại nào đó.

JYBUBGhB.jpgPhóng to
Phùng Tiến Công trong ngày nhận bằng tốt nghiệp ở ĐH Queensland
TT - Những nhân vật chính trong loạt bài này là những du học sinh đã chọn lựa con đường quay trở về Tổ quốc từ một nền giáo dục phát triển ở một quốc gia giàu có và hiện đại nào đó.

Tài sản họ mang về không phải là những đồng tiền hay cái “tây học” mà điều chính yếu là những ý tưởng mới, những tư duy mới, những công nghệ mới...

Cậu bé, con của một người công nhân lò gạch, sinh ra và lớn lên bên bờ suối của một xã vùng cao miền Sơn La, cạnh những bản làng người Thái. Làm đủ mọi việc: chăn trâu, mò cua, bắt ốc và từng phải ăn rau thay bữa cơm trắng thường ngày...

Ấy thế mà đi du học một ngành hiện đại và trở về, làm “ông chủ” của một ngôi nhà âm nhạc trong thế giới đường truyền, tập hợp mọi người cho ý tưởng: “Lắng nghe đất nước, kết nối năm châu”.

Phùng Tiến Công như một điển hình của thế hệ 8X lớn lên từ những khốn khó nơi vùng sâu xa...

Tạo ra thế giới cho mình

Lần đầu gặp Phùng Tiến Công, nói chuyện cả tiếng đồng hồ vẫn chưa biết anh chàng này là dân du học vừa trở về từ Úc. Người ta ít để ý nếu anh xuất hiện giữa đám đông. Có chăng thì đó là một chàng trai có bộ dạng của dân tỉnh lẻ, nhỏ con, đen đúa, nói chuyện rất lanh.

Gặp rồi mới biết, biết tới một lúc nào đó bạn sẽ thấy rằng mỗi khi Công nghiêm mặt lại, tập trung ánh nhìn vào bạn, mắt to lên, ấy là lúc anh ta sắp đưa ra một ý tưởng mới hay ít ra một nhận xét khiến bạn sẽ giật mình.

Ghé nơi làm việc, tạt qua căn gác trọ... thể nào cũng gặp vài quyển sách nói về chuyện... làm giàu. Ngồi uống một chai bia, bất chợt im lặng và Công sẽ đọc cho bạn nghe thơ. Một thứ thơ tâm sự chứa đầy da diết và mượt mà tình cảm.

Sinh năm 1981, học trường làng cho đến hết năm lớp 9, Công được một người cô đưa về thị xã nuôi cho ăn học. Tới đó mới biết thế nào là điện đóm, tivi, văn minh phố phường.

Hãy nghe cách tính toán của Phùng Tiến Công ngày còn học trường làng: “Mỗi buổi đi học mang theo một quả trứng gà sẽ đổi được một cái bánh nướng và một cốc nước; mang theo một viên gạch nung đến bán cho một gia đình đang xây nhà trước cổng trường sẽ được 50 đồng/viên, mười viên đổi được một cái bánh nướng”.

Suốt năm năm tiểu học, mỗi ngày cậu nhóc con phải đi 5km đến trường. Một buổi học, một buổi quảy chú em 2 tuổi đi chăn năm con trâu cho xí nghiệp gạch, bữa nào không chăn trâu thì coi có ai làm gì đấy, bốc vác ít đá gạch, hay mót ngô, đào măng... đem tí cái ăn về phụ cha mẹ...

Lên cấp III, mỗi tháng muốn về nhà phải quảy bị cuốc bộ 10km. Rồi sang Úc học bốn năm và mang tấm bằng kỹ sư sinh - tin học cùng hàng loạt giải thưởng trở về TP.HCM làm giám đốc FPT Music - vẫn gầy và đen, ở căn gác trọ chừng bốn, năm mét vuông cạnh khu sân bay.

Sáng đến công ty, tối mịt trở về, mở cái cửa sổ ngửa nghiêng ngắm nhìn bầu trời và trong đầu hiện ra hàng trăm dự định biến những phần khác của thế giới thành một mối liên kết tình cảm nào đó với cánh tay âm nhạc của mình.

Một Phùng Tiến Công cứ lắc lư linh động, khi ở Hà Nội, lúc ở TP.HCM, khi đang thương lượng mua bản quyền âm nhạc ở đâu đó. Mấy tháng trước, phần dịch chuyển còn phải nhờ hẳn một cô bạn gái chở đi bởi Công vẫn chưa quen được với thế giới ồn ã và chật chội “kiểu Sài Gòn”...

Công có xu hướng biến thế giới chung quanh thành một cái gì đó liên hệ với mình, thuộc về mình nhiều hơn. Mới vừa sang Đại học Queensland, trong sự choáng ngợp trước một đất nước mới lạ, có hai sự lựa chọn: hòa tan vào tập thể cho giống mọi người ở cái thế giới phát triển hay cùng những người chung quanh mình tìm cách tạo ra một môi trường phát triển cho chính mình.

Và Công đã chọn lựa, đã khẳng định được chính mình: năm 2000, nhận học bổng toàn phần của Chính phủ Úc (AusAID) sang Queensland học ngành công nghệ sinh học.

Năm 2001, giành giải ba cuộc thi “Trí tuệ VN” với phần mềm nghe nhạc Vietkar, chuyển sang học ngành công nghệ sinh - tin học (bioinformatics). Năm 2002, giành giải vàng công nghệ thông tin & truyền thông châu Á - Thái Bình Dương với bản phát triển của Vietkar thành Vietnam Audio.

Năm 2004 về nước chuẩn bị mọi điều kiện để 2005 nhacso.net ra đời và Phùng Tiến Công trở thành giám đốc FPT Music, và chỉ trong vòng chưa tới một năm Công có trong tay trên 1 triệu lượt khách hàng.

Nghĩa là năm năm thay vì chấp nhận một hành trình: học hành, việc làm và trở thành một công dân ở một quốc gia phát triển thì Phùng Tiến Công có lối đi riêng, con đường riêng, thế giới riêng... kết nối vào âm nhạc, truyền thông và những phương tiện mới nhất có thể đẻ ra tiền và sánh vai thiên hạ trong tương lai.

Làm một người Việt chủ động...

“Nhìn ra bên ngoài, mọi thứ giống như là thế giới đã làm hết rồi. Chỉ có công nghệ thông tin và những ứng dụng truyền thông của nó thì thế giới đi cách đây năm bảy năm và không có lý do gì để ngăn cản người Việt mình đuổi kịp và sánh ngang hàng cùng họ.

Những “đại gia” truyền thông trong khu vực nằm sát cạnh ta là Thái Lan, Hong Kong lớn mạnh từ những điều tưởng như đơn giản nhất và sau đó nhanh chóng thu gom thế giới lại chung quanh mình.

Thời đại của Internet và thế giới ảo, cơn sốt của log với nhu cầu “cá thể hóa” tối đa bản sắc cá nhân trong xu hướng toàn cầu na ná nhau với tất cả mọi vật, mọi người. Ở đó, ai nắm bắt và khơi gợi được nhu cầu, đáp ứng được tiếng nói riêng giữa những cái chung choáng ngợp, người đó sẽ tìm ra lối đi cho chính mình.

Tôi đang nói cách giải quyết vấn đề, nhiều lúc tưởng chúng ta bí lối. Tôi đi mua bản quyền âm nhạc, người ta ngạc nhiên bởi chưa thấy một ai đi làm việc lạ lùng: mua bản quyền và tung lên mạng những tác phẩm âm nhạc giữa cái thế giới mà một đĩa nhạc gốc không thể sống nổi với nạn sao chép đang được ngang nhiên bày bán giữa trăm ngàn shop CD ngoài đường.

Gần như ai cũng biết và lắc đầu trông vào một tương lai, nhưng nếu không xắn tay áo lên, cái tương lai ấy bao giờ mới đến?

Ở một góc độ nào đó, giả tưởng như thế này: thay vì gào lên hoặc tìm cách cấm đoán hay dẹp tiệm những cửa hàng băng đĩa lậu, sao người ta không nghĩ đến một ngày nào đó biến hàng ngàn cửa hàng có sẵn ấy thành một vệ tinh nhỏ trong hệ thống phát hành rộng lớn và chính thống của mình? Tôi chọn lối tư duy theo kiểu đó”.

Công nói, sau một lúc im lặng, tập trung ánh nhìn vào người đối diện. Tốc độ tư duy của chàng giám đốc nhacso.net này có lẽ cực nhanh và quyết đoán.

Tài sản hiện giờ của Công là trên 18.000 bản nhạc số được “phát hành” với bản quyền chính thống, một đội ngũ những cộng sự thuộc thế hệ 8X - trẻ, trình độ giỏi “cấp... quốc gia” và có những ý tưởng táo bạo, “chịu chơi”... đang hợp tác với nhau.

Một căn gác trọ nhỏ xíu, một gia đình với bố mẹ vẫn ở quê Sơn La và hẳn là tiền bạc mà chàng giám đốc 24 tuổi đang “thống trị” một lĩnh vực mới toanh này mang về cho bố mẹ mình chưa được là bao, chưa giống như sự trông đợi của chòm xóm láng giềng về một cậu Phùng Tiến Công “đi học tây về”.

Nhưng Công bật cười mỗi khi nhắc chuyện tiền nong và hình như Công cũng chưa cần nhiều lắm tiền bạc bởi anh có một tài sản là mảnh đất mới, cái vốn học từ nước ngoài được mang về VN và thỏa sức cày bừa nó.

Công còn có quá nhiều dự định để làm, nhiều ý tưởng để thăng hoa cùng đồng nghiệp. Công quí họ, cảm thấy chưa đủ với những lời khen mình dành cho họ, nhưng đó là những người - Công biết - sẵn sàng xả thân với mình trong những thử nghiệm mới sau này. “Tôi tự hào và sung sướng vì được chủ động làm, được làm việc cùng nhiều người giỏi, được trao quyền và trao tiền để thực hiện những ước mơ...”.

Giờ, thú giải trí thèm khát nhất của Công vẫn là “đội một chiếc mũ lá, khoác mảnh áo sờn, xắn quần lên và vác mớ cần câu ra suối cùng một người bạn thân, giữa những ngút ngàn màu xanh của núi đồi, thung lũng...”.

Nhưng Công vẫn đang phải ở chốn đô thị cùng với “nhạc số chấm net” bay đi khắp mọi miền, qua năm châu, bốn biển. Nhạc Việt xóa hết mọi cách ngăn, mọi ranh giới bất đồng, mọi đơn độc hay tủi buồn nơi xứ lạ, quê người nào đó.

Tôi nghĩ tới một đêm của Phùng Tiến Công với những đĩa nhạc, những quyển sách và ý tưởng luôn “nhúc nhích” trong đầu: “Tôi muốn làm một người Việt chủ động. Và ở một phía nào đó của vòng trái đất, trong đêm đầu năm, ai đó mail về: Cảm ơn bạn, mấy chục năm rồi tôi mới nghe được những bài hát từ VN mình. Cảm thấy như kết nối được với quê nhà!”.

Những lời thì thầm cứ vang lên như thế...

Sau bốn năm du học, họ trở về quê nhà, về lại ngôi nhà nhỏ để bắt tay xây dựng một dự án lớn ngay tại đồng bằng sông Cửu Long: một mô hình giáo dục mầm non hiện đại và một hệ thống thư viện điện tử với mạng không dây...

NGUYỄN VĂN TIẾN HÙNG
Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0

Tuổi Trẻ Online Newsletters

Đăng ký ngay để nhận gói tin tức mới

Tuổi Trẻ Online sẽ gởi đến bạn những tin tức nổi bật nhất

Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên