24/08/2009 17:32 GMT+7

Chỉ là bạn thôi

NGUYỄN THỊ MINH HỒNG (Hà Nội)
NGUYỄN THỊ MINH HỒNG (Hà Nội)

TTO - Chiều thu ấy, lần đầu tiên tôi ngồi trên ghế đá bờ hồ cùng người bạn trai. Sương bảng lảng như khói. Gió to làm lật tung mái tóc anh, lộ ra nhiều sợi bạc như sương. Chắc anh cũng thấy nhiều sợi bạc như thế trên đầu tôi.

q3u3bevg.jpgPhóng to
TTO - Chiều thu ấy, lần đầu tiên tôi ngồi trên ghế đá bờ hồ cùng người bạn trai. Sương bảng lảng như khói. Gió to làm lật tung mái tóc anh, lộ ra nhiều sợi bạc như sương. Chắc anh cũng thấy nhiều sợi bạc như thế trên đầu tôi.

...Mấy tháng chat với nhau chỉ “lủng” hai đêm do tôi bận. Đầy ắp nỗi niềm được chia sẻ. Có điều gì thấy chưa an lòng là anh bấm điện thoại trực tiếp, tới khi cảm thấy được giải tỏa anh mới chịu thôi. Anh sáng tác và tự in một tập thơ gửi gắm tình cảm vào Sài Gòn tặng tôi. Như một luồng sinh khí mới thổi vào đời tôi.

---------------------

Anh muốn mua vé gửi cho tôi ra nhưng tôi đã tự mua và bay ra ngay. Trưa ấy anh đón tôi ở sân bay Nội Bài. May mà có bó hoa hồng anh tặng giúp tôi giấu đi vẻ luống cuống. Thỉnh thoảng tôi lại ngắm và áp hoa sát ngực, hay đưa gần mũi rồi liếc sang bên anh, cười khẽ.

...Đêm Hà Nội trời không trở gió. Nụ hôn ngọt ngào, đằm thắm không dứt. Như một bù đắp cho nhau bởi cả hai đã trải qua bao tháng ngày cô đơn, mất mát.

Những ngày sau, anh rất bận vì đang xây nhà và chăm sóc mẹ phải chạy thận nhân tạo, cha thì già yếu. Mỗi chiều xong việc, anh chạy về chở tôi đi mua sắm từ từ các vật dụng gia đình. Anh dành tất cả thời gian còn lại ở bên tôi, không hề để tôi một mình mỗi trưa và tối. Về trễ thì anh điện thoại báo trước để không khiến tôi sốt ruột. Hãn hữu lắm, đi công việc xa không về ăn trưa cùng thì anh điện thoại hỏi thăm và nhắc tôi ăn uống, nghỉ ngơi. Cứ thế, ngày ngày chu đáo, tỉ mỉ, hạnh phúc đi qua, đầy ý nghĩa.

Anh điềm đạm, thông minh, giàu tình cảm, lãng mạn. Giọng nói đầy truyền cảm. Anh thường đọc tin tức, truyện trên mạng, đọc thơ tình Puskin cho tôi nghe. Nhờ thế tôi đi vào giấc ngủ khoan thai hiếm có bao năm. Anh là điểm tựa tinh thần, là ngọn gió mát, là không khí. Tôi không mong gì hơn. Và không muốn xa anh nửa bước. Tôi tin yêu anh như tin yêu chính bản thân.

Chúng tôi trao mật khẩu nick - email cho nhau. Kể hết chuyện vui buồn trong quá khứ, nguyên nhân của chia ly. Và thống nhất: Quá khứ lùi về dĩ vãng. Không gợi lại nữa. Hãy dành tất cả hiện tại để bù đắp và mang lại hạnh phúc cho nhau…

Ngày ngày yêu dấu nhẹ nhàng trôi.

Một hôm, bạn cũ của tôi gửi tin nhắn offline. Anh nổi phong ba. Anh làm thơ Vĩnh biệt từ đây (thay lời tôi) gửi cho người ấy. Anh không muốn tôi gặp gỡ cả bạn trai phổ thông (dù tôi đã nói trước về mọi quan hệ bạn bè thân thiết, vô tư, trong sáng). Để anh yên tâm, tôi tạm chấp nhận sống như con tằm trong cái kén óng vàng. “Anh rất yêu mình " - tôi nhủ lòng.

Một chiều mưa buồn, tôi gởi tin nhắn offline cho anh rồi mở ra đọc lại. Có tin nhắn của bạn gái nào đó tên K.H.? Giờ anh mới thú nhận mối tình đơn phương trước khi gặp tôi. Anh nói: “Không có gì, chỉ là tình bạn, em đừng bận tâm. Đơn phương mà. Cô ấy chưa ly dị và không yêu anh…”. Tôi dùng nick của anh nhắn tin khảo sát. Cô ấy hoan hỉ hẹn: “Em đồng ý chiều cuối tuần này cùng anh dạo bờ hồ để cùng cảm nhận về Hà Nội khi thành phố lên đèn”...

Chủ nhật sau đó, anh điện thoại báo rằng: “Chiều nay anh và K.H gặp nhau ở Thủy Tạ, chỉ là bạn thôi”. Tôi chúc anh vui vẻ mà lòng nát tan. Bên tôi, anh nhất nhất: không gặp, gặp làm gì? Vậy mà chúng tôi mới xa nhau một tuần, anh và cô ấy đã đau đáu tìm nhau. Phép thử nhiệm mầu đưa tôi về hiện thực: anh không yêu mình mà chỉ thương cảm thôi.

Hai tuần tôi lại bay ra. Tôi và anh nói chuyện khá lâu, như hai người xa lạ trong căn hộ xinh, ấm cúng, đã từng ngập tràn hạnh phúc, in dấu bao kỷ niệm.

Thanh minh chính là lời thú tội. Còn vị tha, có đồng nghĩa với chấp nhận một tình cảm dối lừa?

Hoa bên hồ vẫn dịu dàng tỏa hương, vẫn chờ ngọn gió mới…

Có tình yêu qua đi nhưng cũng có mối tình đơm hoa kết trái. Điều gì đã đọng lại trong bạn để trở thành dấu ấn không thể quên? Hãy gửi về Tuổi Trẻ Online câu chuyện tình yêu của chính bạn hoặc của người khác nhưng gây nhiều xúc động trong bạn.

Những câu chuyện được chọn đăng sẽ có nhuận bút sau hai tuần xuất bản trên Tuổi Trẻ Online. Với bạn đọc ở TP.HCM, vui lòng đến nhận nhuận bút tại tòa soạn báo Tuổi Trẻ, 60A Hoàng Văn Thụ, P.9, Q.Phú Nhuận. Bạn đọc ở tỉnh xin gửi email phản hồi sau khi bài đăng với địa chỉ cụ thể để chúng tôi chuyển nhuận bút theo đường bưu điện.

Bài viết tham gia xin gửi về email tto@tuoitre.com.vn hoặc tinhyeuloisong@tuoitre.net.vn chủ đề ghi rõ là tham gia chuyên mục Chuyện tình tự kể (xin lưu ý câu chuyện này chưa từng được đăng báo và vui lòng gõ font Unicode có dấu).

NGUYỄN THỊ MINH HỒNG (Hà Nội)
Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0

Tuổi Trẻ Online Newsletters

Đăng ký ngay để nhận gói tin tức mới

Tuổi Trẻ Online sẽ gởi đến bạn những tin tức nổi bật nhất

Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên