* Không ngừng học tập
Tôi thấy thán phục sự năng động của các bạn sinh viên ngày nay, nhưng tôi cũng lo ngại cho việc cập nhập thông tin của các bạn. Khi xem chương trình Rung Chuông Vàng trên VTV3 tôi ngỡ ngàng khi 100 sinh viên ưu tú của trường đại học ngoại ngữ Hà Nội không biết quy chế bình thường hoá thương mại Việt - Mỹ (PNTR) viết như thế nào. Hay như một chương trình hỏi các bạn sinh viên, một công ty của Mỹ đầu tư 1 tỉ USD cho công nghệ kiểm chipset mà vẫn có rất nhiều sinh viên không biết.
Nếu tôi là nhà tuyển dụng Mỹ thì cho dù bạn có 2 bằng đại học loại giỏi mà 2 điều trên không biết thì chưa chắc bạn đã được tuyển. Các bạn đừng trách ai cả, một ngày các bạn có chịu "hy sinh" 15 phút buổi sáng đọc vài trang báo, và 15 phút buổi tối tổng hợp lại thông tin. Chừng đó mới mất của các bạn 2.000 VNĐ cho 30 phút lướt web thôi, bạn hãy làm thử đi, sau vài tháng bạn sẽ biết được bạn có gì trong đầu cùng với kiến thức được đào tạo.
Tôi không quá tự hào khi chỉ là một sinh viên tốt nghiệp tổng hợp Vật Lý của trường Đại học Đà Lạt, nhưng sau 2 năm ra trường, hiện tôi là trưởng phòng kinh doanh cho một công ty rất lớn về thiết bị tự động hoá tại TP.HCM.
Với tôi từ khi còn sinh viên cho đến giờ, một ngày mà tôi không có 30 phút lướt web để đọc báo thì coi như ngày hôm đó tôi chưa học gì và chưa làm gì. Mỗi người sẽ có cách riêng, nhưng các bạn ạ, hãy không ngừng đọc sách cho ở bất cứ đâu và bất cứ lúc nào.
NGUYỄN TRỌNG THỦY
* Không được ỷ lại
Tâm sự của bạn Việt Khuê thật sự "đánh động" được những kỹ sư, cử nhân tương lai. Đây là một điều rất tốt, nó giúp sinh viên nghiêm túc nhìn nhận được khoảng cách giữa nhà trường và thực tế công việc sau khi tốt nghiệp. Đồng thời, một lần nữa là cảnh báo về chất lượng, kiến thức và thực tiễn dạy và học ở trong các trường CĐ, ĐH học nước ta hiện nay.
Sự "đổ lỗi" cho nhà trường cho giáo viên của bạn Việt Khuê xem ra vẫn có lý, nhưng đó chỉ là cái lý của một sinh viên quá ỷ lại, quá thụ động trong việc tiếp thu kiến thức với vận dụng kiến thức vào thực tế. Có thể, môi trường ĐH chưa tạo điều kiện cho bạn tiếp xúc với thực tiễn công việc, nhưng với luận văn điểm 10, chắc chắn bạn đã phải thông qua một kỳ thực tập, thực tế bổ ích. Không lẽ có được một luận văn 10 điểm (bất kỳ một ngành học nào) lại quá dễ dàng khi hòan là lý thuyết "chay".
Kỳ thực tập chính thức là kinh nghiệm thực tế, vậy trong thời gian thực tập bạn đã làm gì? Chúi đầu vào sách vỡ, trong thư viện, trên internet để tìm kiến thông tin, kiến thức? Và rồi bạn có một luận văn xuất sắc? Nếu bạn dấn thân vào một công ty, một cơ quan nghiên cứu, bạn thực tập đúng nghĩa, chắc chắn bạn đã không vỡ mộng khi cầm tấm bằng đỏ trên tay (?!)
Hãy khoan đổ lỗi cho nhà trường hay xã hội trọng dụng bằng cấp. Bạn hãy tự tin vào bản thân và biết được chỗ mình đang đứng. Có rất nhà tuyển dụng đã phải lắc đầu ngán ngẩm khi các tân cử nhân, kỹ sư có tấm bằng đại học trong tay, cứ nghĩ mình thật sự quan trọng và... vĩ đại. Cứ vài lần bị sa thải từ nhà tuyển dụng (vì quá thiếu kinh nghiệm thực tế) hoặc từ bản thân không muốn làm việc (vì nghĩ người ta đánh giá năng lực quá thấp, không xứng với bao năm đèn sách và cả một khối kiến thức khổng lồ trong đầu), chắc bạn sẽ hiểu vì sao điều kiện đầu tiên của nhà tuyển dụng là có kinh nghiệm.
Kinh nghiệm ở đây rõ ràng là kinh nghiệm thực tế, nhưng cái thực tế mà nhà tuyển dụng cần nhất là thực tế cho các tân cử nhân, kỹ sư biết nhìn nhận mình là ai. Nó không phải là những thang điểm số xuất sắc, cũng không là những suất học bổng hay những giải thưởng, mà nó là cả một tổng thể kinh nghiệm sống giữa kiến thức và thực tiễn, giữa đời sống sinh viên với đời sống xã hội. Bạn đã vỡ mộng vì - tôi biết nhiều người như bạn - đã không bao giờ chịu khó đi đúng nghĩa vào cuộc sống.
Tự tin vào bản thân là sức mạnh, nhưng tự tin quá và ỷ lại hoàn toàn vào cái "tôi" quá lớn của mình, bạn sẽ vỡ mộng. Và những ai đã qua một vài lần vỡ mộng như vậy, mới có thể sống tốt, sống có ích cho xã hội được.
Thật ra bạn đã hơi quá bi quan, có rất nhiều công ty, nhà tuyển dụng thật sự không cần đến chất lượng bằng cấp mà bạn có, hay kinh nghiệm mà chỉ cần bạn hòa nhập và làm việc đúng với khả năng của mình trong công ty. Người ta sẽ đào tạo lại cho bạn. Nghề nghiệp là một định hướng, công việc sau khi ra trường phải là một sự chọn lựa và theo đuổi. Nếu ngay từ khi là sinh viên bạn học tập, thực tập tốt, tôi tin chắc ra trường không đến nỗi nào là không có việc làm.
Cứ cố gắng, bạn sẽ có những nấc thang khác tiến lên. Đừng quả ỷ lại và thụ động. Đừng quá trách cứ cơ chế, nhà trường hay xã hội... Bạn sống tốt, hoàn thiện được mình thì chính bạn đã thúc đẩy mọi sự tiến bộ khác.
NGỌC LỮ
* Vỡ mộng hay không là do mỗi người!
Tôi là 1 sinh viên sắp tốt nghiệp, cũng có những suy nghĩ cho tương lai sau khi ra trường. Trước hết, tôi muốn được hỏi bạn về những điều bạn đã nêu: Người tuyển dụng trả bạn rằng: "Xin lỗi, chúng tôi cần người có kinh nghiệm”, vậy theo bạn những người đã có kinh nghiệm như nhà tuyển dụng yêu cầu có khởi đầu sự nghiệp từ đâu. Phải chăng khi họ mới ra trường thì cũng như bạn (chưa có kinh nghiệm).
Ai cũng nhận thấy rằng: Việt Nam đang là thị trường lao động hấp dẫn đối với các nhà đầu tư trên thế giới thì bạn lại nhận định thị trường lao động này không có nhiều nhu cầu. Liệu nhận xét của bạn có hợp lý hay không?
Điều cuối cùng tôi muốn hỏi bạn là: bạn là sinh viên xuất sắc (với luận văn đạt điểm tối đa), vậy mà lượng kiến thức mà bạn tích lũy được lại chỉ ở mức trung bình? Thực sự tôi không hiểu cách học của bạn như thế nào? Bạn học theo kiểu lấy bằng cấp hay học kiến thức?
Tôi có điểm đồng ý với bạn rằng: sinh viên chúng ta không thực sự được trang bị đầy đủ những kinh nghiệm thực tiễn trong quá trình đào tạo, chẳng hạn về vấn đề thực tập. Tôi cũng đã trải qua thời gian thực tập và chính thầy cô hướng dẫn tôi cũng nói giống như bạn đã nêu trong diễn đàn. Nhưng có lẽ bạn không khách quan khi nói rằng không học được gì trong quá trình thực tập. Theo tôi nghĩ bạn hơi bị động trong vấn đề tiếp cận với thực tế. Tôi không có ý chỉ trích nhưng thật lòng tôi không đồng quan điểm với bạn. Có thể bạn đúng nhưng bạn đã thực sự có hướng đi đúng đắn trong quá trình học cũng như trong quá trình làm việc hay chưa?
NGUYỄN THÀNH LONG
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận