20/11/2007 21:35 GMT+7

Màu của hy vọng

VÕ THỊ THANH HUYỀN, Đại học Khoa Học Huế
VÕ THỊ THANH HUYỀN, Đại học Khoa Học Huế

TTO - Gió mùa đông về thật rồi mẹ ạ. Cũng chừng này năm ngoái mẹ đan cho con chiếc khăn xanh ấm áp. Mẹ bảo màu xanh là màu của hy vọng, Cọt hãy mang những hy vọng tốt đẹp bên mình Cọt nhé!

afLlsz2T.jpgPhóng to
Ảnh minh họa
TTO - Gió mùa đông về thật rồi mẹ ạ. Cũng chừng này năm ngoái mẹ đan cho con chiếc khăn xanh ấm áp. Mẹ bảo màu xanh là màu của hy vọng, Cọt hãy mang những hy vọng tốt đẹp bên mình Cọt nhé!

Vậy mà năm nay mẹ đã vội bỏ Cọt đi… xa, xa mãi tận nơi nào? Phải chăng ông trời có sự nhầm lẫn nào đây? Mẹ của con chưa thể nào rời xa con được.

Con đã không quên hy vọng, hy vọng thật nhiều về tương lai, về sự nghiệp, về một người chồng lịch lãm, một gia đình nhỏ hạnh phúc… Nhưng mẹ ơi, con lại quên không hy vọng một điều. Một điều tưởng như thật dễ dàng đơn giản. Con đã quên, bởi con ngỡ mẹ luôn bên con, con đã quên bởi con tin rằng sự tồn tại của mẹ là vĩnh cửu. Con thật ngốc phải không mẹ?

Đôi bàn tay lạnh buốt, mẹ đặt lên môi con: "…đừng khóc nghe Cọt, hãy gắng lên, khi vấp ngã hãy đừng quên hy vọng!''. Giây phút ấy, con đã không khóc, không nói với mẹ một lời nào. Con chỉ biết lặng câm nhìn cánh tay mẹ trượt thật nhẹ khỏi má con.

Ngày đưa tang mẹ mưa tầm tã. Đến lúc đó, con vẫn chưa tin mẹ sẽ không về nữa, trống hạ huyệt con vùng vẫy cố thoát khỏi vòng tay dì Mai, gào la dữ dội "Mọi người đừng đặt mẹ con nằm dưới đất, mưa sẽ làm ướt mất mẹ con!...".

Ba ngày liền không nói một lời, con âm thầm nuôi hy vọng: "Hôm nay mẹ đi vắng, mai mẹ sẽ về". Con đã chờ, chờ suốt từng ngày, từng giờ và từng tháng… Từng khoảnh khắc cứ thế trôi đi và con hiểu sự chờ đợi của tôi chỉ là vô vọng…

Ngày mai, là ngày tròn một năm mẹ mất, cũng mưa, cũng gió và cũng lạnh. Chiếc khăn vẫn còn đấy, màu xanh vẫn là màu của hy vọng nhưng sao mẹ không còn nữa. Mọi vật có thể trường tồn cùng với thời gian, tại sao con người thì không hả mẹ?

...Mẹ dặn con nuôi hy vọng để đứng dậy khi vấp ngã. Có lẽ con đang dần vượt qua vấp ngã lớn nhất của cuộc đời mình. Bước trên mọi nẻo đường, con sẽ luôn mang hình ảnh của mẹ trong trái tim mình. Mẹ đã mất nhưng tình yêu và niềm tin mà mẹ dành cho con là vĩnh cửu.

Yêu mẹ nhiều!

Cọt của mẹ

Mời bạn viết Những lời của con

Cha mẹ cho chúng ta một cuộc đời, cho chúng ta những bệ phóng để vươn đến trời cao... Cha mẹ cũng luôn là bờ vai yên bình nhất để chúng ta dựa vào những khi thất bại, những khi mệt mỏi trong dòng đời đua chen...

Mỗi ngày trôi qua đều có thể là món quà dâng tặng cha mẹ nếu chúng ta biết cách báo đáp chữ hiếu, thể hiện tình cảm của mình.

Tuổi Trẻ Online mong sẽ là nhịp cầu bắc tấm lòng của những người con đến cha mẹ thông qua nội dung Những lời của con trong chuyên mục Nếp nhà. Hãy gửi cho chúng tôi những câu chuyện, những kỷ niệm, những điều xúc động về cha mẹ mà bạn muốn gửi tặng đấng sinh thành - những người đã cho bạn vóc hình hôm nay. Đó cũng có thể là những tâm tư mà bạn khó có thể nói trực tiếp bằng lời...

Bài viết xin gửi về tto@tuoitre.com.vn hoặc tinhyeuloisong@tuoitre.net.vn với tiêu đề: Những lời của con. Xin vui lòng sử dụng font chữ có dấu tiếng Việt. Lưu ý, độ dài bài viết không quá 800 chữ (gửi kèm hình nếu có thể).

TTO

VÕ THỊ THANH HUYỀN, Đại học Khoa Học Huế
Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0

Tuổi Trẻ Online Newsletters

Đăng ký ngay để nhận gói tin tức mới

Tuổi Trẻ Online sẽ gởi đến bạn những tin tức nổi bật nhất

Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên