Nghe đọc nội dung toàn bài: |
Chẳng hạn như bệnh nhân chỉ bị bệnh nhẹ nhưng bác sĩ phòng khám lại cho rất nhiều loại thuốc không cần thiết, trong đó thuốc bổ nhiều nhất (giá thuốc bổ thường mắc). Hơn ai hết, bác sĩ biết rất rõ nếu bệnh nhân không uống những loại thuốc không cần thiết thì cũng chả sao, nhưng do "hoa hồng" từ các trình dược viên nên không ít bác sĩ cứ kê toa thoải mái. Ngoài thuốc bổ, bác sĩ còn kê kháng sinh ngoại mắc tiền không cần thiết, trong khi kháng sinh do VN sản xuất giá rẻ và tốt.
Việc chỉ định làm các xét nghiệm không cần thiết cũng gây hao tốn rất nhiều tiền bạc của bệnh nhân. Ví dụ, một bệnh nhân bị sốt siêu vi ngày thứ nhất, sau khi khám kỹ bác sĩ chỉ cần yêu cầu xét nghiệm huyết học là đủ. Thế nhưng có thể do yêu cầu của cấp trên (nhằm tăng thu tối đa đối với bệnh nhân khám dịch vụ) nên bác sĩ cho thêm các xét nghiệm khác như: X-quang tim phổi, siêu âm tim, siêu âm bụng, lấy máu thử sinh hóa...
Ngoài việc gây lãng phí cho bệnh nhân, nhiều bệnh viện công còn gây lãng phí tiền của Nhà nước do mua sắm trang thiết bị y tế không hiệu quả. Có bệnh viện mua các loại máy tốn kém hàng trăm triệu đồng như máy thở nhưng chỉ dùng một thời gian ngắn là hư! Tại sao máy móc lại hư nhanh như vậy? Dư luận đồn rằng một hợp đồng thành công, phía bán máy "lại quả” 15-30% tiền mua máy cho phía mua máy! Quả là xót tiền của Nhà nước!
-----
Trong ngành y, chẩn đoán không đúng bệnh và điều trị dây dưa gây ra lãng phí rất lớn về tiền bạc và thời gian của bệnh nhân
Theo qui định, bệnh nhân bảo hiểm y tế (BHYT) nếu đăng ký khám chữa bệnh ban đầu ở bệnh viện X thì khi bị bệnh bắt buộc phải đến bệnh viện X điều trị. Thế nhưng khi kiến thức y khoa phát triển quá nhanh như hiện nay thì không một bệnh viện nào có thể mạnh hết tất cả các chuyên khoa. Nếu bệnh nhân mắc bệnh về một chuyên khoa nào đó mà bệnh viện (nơi họ đăng ký khám chữa bệnh ban đầu) không mạnh thì vẫn cứ phải đến khám rồi lĩnh thuốc về từ tháng này qua tháng khác. Ngay cả khi bệnh nhân được chuyển đi thì chưa chắc những bệnh viện tuyến cuối cùng có thể điều trị tốt hơn những bệnh viện tuyến thấp hơn nhưng lại mạnh hơn về chuyên khoa đó.
Mặc dù các bác sĩ biết nếu chuyển bệnh nhân đến đúng bệnh viện (mạnh về chuyên khoa đó) sẽ giúp điều trị hết bệnh cho bệnh nhân, nhưng họ không thể chuyển đi vì qui định về tuyến trong BHYT.
Lẽ ra nên trao quyền cho bệnh nhân muốn khám và điều trị ở đâu cũng được tùy sự đánh giá của bệnh nhân về bệnh viện. BHYT chỉ đóng vai trò chi trả bao nhiêu phần trăm cho bệnh nhân mà thôi. Làm được như vậy sẽ giúp bệnh nhân đến được đúng chuyên khoa mình cần khám, rút ngắn thời gian điều trị, giảm chi phí điều trị. Khi ấy, các bệnh viện ở trong thế phải cạnh tranh nâng cao chất lượng điều trị để thu hút bệnh nhân. Nếu có qui định nơi đăng ký khám ban đầu thì những nơi này sẽ đóng vai trò tư vấn cho bệnh nhân đến đúng nơi cần đến (nếu nơi khám ban đầu không có chuyên khoa mà bệnh nhân đang cần).
Đề xuất của chúng tôi
Đi bộ Tính đến tháng mười năm nay tôi đã đi dạy được 26 năm. Bao nhiêu năm đi dạy là bấy nhiêu năm tôi đi bộ đến trường để tiết kiệm. Từ nhà tôi đến trường đi bộ chỉ mất mười phút. Thế nhưng nhìn thấy tôi đi bộ trường kỳ từ thời bao cấp đến nay, một số đồng nghiệp (nhà cũng gần trường như tôi) thắc mắc: "Sao không sắm xe đi cho oai?". Những người đặt câu hỏi này đã sắm xe máy từ lâu để đi cho nhanh dù chỉ độ ba phút là đến trường! Tính ra trong 26 năm, nhờ đi bộ, tôi đã tiết kiệm được tiền mua ít nhất hai chiếc xe máy và mấy ngàn lít xăng! Hơn nữa, tôi còn được tập thể dục hằng ngày rất có lợi cho sức khỏe! Sao cứ lở - giặm vá - lở...?
Mặc dù được giặm vá nhiều lần như vậy nhưng tốc độ xuống cấp của đoạn đường trên hết sức nhanh: chỉ 1-1,5 tháng là lớp nhựa đường mới trải và lu tinh tươm đã trôi đi hết! Người dân hai bên đường phải lấy đá dăm, cát lấp lại hoặc đánh dấu những lỗ hổng sâu nhất tránh cho xe không quen đường khỏi bị "sốc" (đó là vào mùa khô, còn mùa mưa thì… thân ai nấy tự lo). Tôi thấy sửa đường kiểu: lở - giặm vá - lở - giặm vá... như vậy rất lãng phí. Tôi đề nghị nên nâng cấp, sửa chữa đường đạt chất lượng một lần để đỡ tốn tiền của Nhà nước và nhân dân. |
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận