![]() |
Lửa và cái nồi đã gọi con người quây quần bên nhau trong những gia đình đầm ấm, quây quần bên nhau bên nhau trong những làng mạc trù phú, bên những dòng sông xanh bố mùa phù sa bồi đắp. Lửa và cái nồi đã gọi về tiếng reo vui bập bùng của ánh ssáng, đã gọi về mùi thơm quyến rũ của cháo hành, của cơm dẻo, canh ngọt và nhiều món ăn ngon lành khác.
Trong cuộc đời dài dằng dặc này, bao nhiêu năm (mà cũng ngắn ngủi vô cùng) để đi tìm áo cơm, hạnh phúc, con người ta đã có cái nồi làm bạn. Cái nồi – cái nồi thân thương - đã cùng ta nếm trải biết bao cay đắng, mặn nhạt, ngọt bùi, cái nồi đã cùng ta chia sẻ bao nhiêu nỗi đầy vơi nhục vinh, sướng khổ.
Cái nồi là thước đo của sự giàu có của mọi nhà. Cái nồi biết vui buồn theo gia chủ. Khi nồi cười thì con người no, khi “ nồi còn nóng mà cơm chẳng còn” thì người đói khát. Cái nồi còn là nhân chứng lịch sử của hạnh phúc gia đình. Những khi gia đình hòa thuận hạnh phúc thì “cơm dẻo, canh ngọt”. Chẳng may ai đó gia đình có điều bất hạnh “bát mẻ đũa vênh” thì dù bữa ăn có sơn hào hải vị người ăn cũng chẳng thấy ngon lành, có khi còn nuốt không nổi nữa.
Các cụ xưa đã dạy ta “ăn trông nồi, ngồi trông hướng”.
Vì thế dù có thuận lợi mấy, ta cũng chẳng dám “ăn thủng nồi trôi rế”, ta cũng chẳng dám ăn “nồi bảy quăng ra, nồi ba quăng vào”, mà ta phải ăn sao cho ý tứ. Ta ăn, trông cái nồi hôm nay mà phải nghĩ đến cái nồi ngày mai nữa. Ta ăn bát cơm của mình mà phải nghĩ đến cả bát cơm của những người thân, của anh em bè bạn, của dân làng. Ta cũng chẳng dám “bóc ngắn cắn dài”, lỡ mai kia (vì lý do gì đó) ta không bóc được – thì cắn vào đâu?
Đời người ta mới sinh ra đã gắn bó với cái nồi (đó là cái xoong quấy bột cho trẻ thơ). Đến khi sắp đi vào cõi “thần tiên”, ta cũng được người thân bón cho vài thìa cháo loãng nấu từ cái nồi thân quen yêu quý. Giữa hai lần ta không tự xúc ăn được đấy – là cả một đời lam lũ tảo tần “đổ mồ hôi sôi nước mắt”, có khi đổ cả máu nữa – vì cái nồi thân quen yêu quý của chúng ta.Cái nồi ấy có thể là cái nồi mười, mười hai, nồi ba mươi, cũng có khi chỉ là cái niêu một, ai may mắn lắm thì thổi cơm tám, cơm xoan, nấu cá chép, gà tần, ai không may mắn thì chỉ là nấu cháo loãng cầm hơi.
Vui tết, đón Xuân Ất Dậu năm nay, xin được chúc mọi gia đình trong cả nước nhà nào cũng “nồi tròn vung tròn”, nhà nào cũng cười cái cười tươi của hạnh phúc gia đình đầm ấm.
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận