12/01/2014 09:50 GMT+7

Hãy cố gắng, kiên trì Triều ơi!

TRẦN DUNG
TRẦN DUNG

TT - Đọc bài viết “Miệt mài đi xin việc” của bạn Phạm Hoàng Hải Triều trên Tuổi Trẻ sáng 8-1-2014, ngay lập tức tôi viết những dòng này chia sẻ với bạn câu chuyện của tôi.

Miệt mài xin việcTôi cũng “miệt mài xin việc”

Tôi học luật và ra trường tháng 6-2013. Cũng như bạn, tôi sung sướng chuẩn bị tấm bằng đại học - thành quả của bốn năm học tập miệt mài cùng một tập hồ sơ xin việc có đầy đủ công chứng để chuẩn bị “vào đời”. Tôi không chỉ lên mạng tìm hiểu các công ty hiện đang tuyển dụng mà còn tìm hiểu cả những kỹ năng trả lời phỏng vấn cơ bản, mua thêm nhiều quần áo, giày dép, mỹ phẩm... để tự tin khi đi phỏng vấn và cả đi làm sau này.

Một lần tôi đến công ty luật X nộp hồ sơ, chị tuyển dụng nói với tôi đã hết thời hạn nhận hồ sơ và “công ty chị đăng tin tuyển dụng vài ngày, có hơn 100 hồ sơ của các ứng viên, chị chỉ bố trí lịch phỏng vấn khoảng 20 bạn có bằng giỏi, xuất sắc và sau đó chọn lấy hai người thật sự nổi bật cả về bằng cấp lẫn hình thức”. Nghe chị nói, tôi thật sự cảm thấy mình nhỏ bé và tầm thường quá...

Tôi vẫn kiên trì đi nộp hồ sơ. Các công ty phần lớn đều không thích tuyển sinh viên mới ra trường, thiếu kinh nghiệm làm việc. Ban đầu tôi rất tự ái, rất khó chịu khi mình mới ra trường mà họ cứ đòi hỏi kinh nghiệm. Tôi luôn kêu than với mọi người là nhà tuyển dụng bắt bí mình. Nhưng khi bắt đầu công việc đầu tiên của mình, tôi mới nhận ra rất nhiều bạn sinh viên đã có thừa vài năm kinh nghiệm nhờ những công việc làm thêm khi đang đi học. Vậy mà khi còn là sinh viên, tôi chưa hề làm thêm ở một chỗ nào, thời gian rảnh của tôi chủ yếu là để xem phim, lướt Net...

Đến tận tháng 9 tôi mới có công việc đầu tiên. Cũng như bạn, tôi làm cộng tác viên cho một công ty. Công việc hằng ngày của tôi là gọi điện thoại thuyết phục khách hàng lắp mạng Internet của công ty mình. Mức tiền lương hằng tháng thì họ chỉ trả khi mình thuyết phục được khách hàng ký một hợp đồng hoàn thiện.

Công việc này cũng có “đặc thù nghề nghiệp” rất riêng là mình đi làm phiền người ta nên rất ít người hợp tác, thậm chí gọi điện thoại nhiều lần tôi còn bị họ quát tháo, chửi bới... Nhưng làm mãi cũng quen, tôi dần thích nghi với những đối tượng khách hàng khác nhau, tôi thấy mình ăn nói khéo léo hơn, thậm chí công việc này còn rèn cho tôi sự bình tĩnh, kiên nhẫn với những khách hàng khó tính.

Tháng lương đầu tiên của tôi là... 600.000 đồng. Thú thật tôi rất xúc động khi cầm những đồng tiền lương đầu tiên. Nhờ chúng, tôi mới nhận ra kiếm được đồng tiền khó khăn đến nhường nào, tôi biết thương bố mẹ nhiều hơn, tiết kiệm hơn trong chi tiêu sinh hoạt...Cho đến giờ, thu nhập hằng tháng của tôi đã khá hơn trước rất nhiều. Tôi cảm thấy công việc nào cũng có thể dạy cho mình rất nhiều kiến thức, kỹ năng... miễn sao mình cố gắng, kiên trì.

TRẦN DUNG
Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên