17/02/2009 15:56 GMT+7

Buổi tối ngọt ngào ấy...

lana_lanh19@...
lana_lanh19@...

TTO - Em là một đứa nhóc học chuyên ngành ngoại ngữ, thời gian rảnh lại "lăng quăng" lên Internet tiếp thị cho cửa hàng của gia đình. Còn anh là một trong số các khách hàng của em.

Em vẫn còn nhớ buổi tối cuối năm ngọt ngào ấy, anh đến với em dịu dàng và trong trẻo như tiếng chuông đêm giao thừa từng hồi vang vọng...

947A5mye.jpgPhóng to
Ảnh minh họa từ Internet
TTO - Em là một đứa nhóc học chuyên ngành ngoại ngữ, thời gian rảnh lại "lăng quăng" lên Internet tiếp thị cho cửa hàng của gia đình. Còn anh là một trong số các khách hàng của em.

Nhà em bán đá hoa cương, nhưng kiến thức của em về lĩnh vực này lại hoàn toàn là con số không, lắm lúc nghĩ lại em cũng chẳng hiểu mình lấy đâu ra vốn liếng của dân trong nghề để nói chuyện với anh hăng say như vậy.

Sau mỗi câu chat bông đùa cùng em, anh đều để một biểu tượng mặt cười be bé. Em hỏi sao anh lại cứ cười mãi thế, anh bảo rằng như vậy để tâm trạng em luôn thoải mái bên anh. Và em đã phì cười sau câu nói vu vơ ấy của anh.

Lần đầu mình hẹn nhau cũng lắm gian nan anh nhỉ. Nhà em và nhà anh cứ như hai đầu mút của thành phố, em cứ ngại sẽ làm phiền anh nên đề nghị đi xe riêng cho tiện. Thế mà đến lúc về mặc cho em có dọa dẫm giận hờn, thậm chí xua đuổi thế nào anh cũng nhất mực đòi tiễn em về tận nhà cho bằng được, rồi sau đó lại tất tả chạy cả giờ mới về đến nhà mình.

Anh ạ, đêm đó trong em đã nhen nhóm một cảm giác thật mơ hồ, tựa như chút sớm mai làm ửng hồng lên đôi gò má, mơn man và thuần khiết.

Trời Sài Gòn năm ấy trở rét. Không sương muối giá lạnh như miền Bắc, chẳng se se như gió độ cuối thu nhưng cũng đủ để em sụt sùi suốt cả tuần lễ.

Anh không đến thăm em, những đoạn chat giữa chúng ta cứ thưa dần, đã có lúc em thoáng buồn vì nghĩ dẫu sao đây cũng chỉ là một thế giới ảo, người gặp người cảm xúc rồi cũng chóng qua, lòng em chợt bình lặng đến nao nao.

Cả ngày cuối tuần em vẫn sốt nằm bẹp gí ở nhà, điện thoại rung lên một số máy lạ, em hờ hững bắt máy, lòng chẳng ấp ủ điều gì. Đầu dây bên kia là giọng nói quen thuộc: "Anh sẽ là ông mặt trời sưởi ấm cho em nghen, em mau mở cửa cho anh làm nhiệm vụ đi”.

Anh ạ, đến bây giờ em vẫn nhớ như in cảm giác hôm ấy, em tưởng như chực òa khóc trong vòng tay anh. Mặc cho đầu nóng hầm hập, em vẫn cùng anh đi dạo phố, để bờ vai em núp thật sâu trong vòng tay của anh, để nghe hơi thở anh nóng hổi phả vào đôi tay em đang lạnh ngắt. Em gọi anh là Sun - mặt trời - cũng từ dạo ấy.

Em đã quen dần với thói quen cùng anh đùa vui trong nắng ấm, để nghe tiếng anh khe khẽ gọi tên em, để thấy mặt trời lấp ló sau dáng anh và ngắm bóng hai đứa mình lồng khít vào nhau, em gọi đấy là hạnh phúc.

Yêu thương là khi anh ngoéo tay em và nói: "Nhóc, anh sẽ thương em đến hết cuộc đời này”.

Có tình yêu qua đi nhưng cũng có mối tình đơm hoa kết trái. Điều gì đã đọng lại trong bạn để trở thành dấu ấn không thể quên? Hãy gửi về Tuổi TrẻOnline câu chuyện tình yêu của chính bạn hoặc của người khác nhưng gây nhiều xúc động trong bạn.

Những câu chuyện được chọn đăng sẽ có nhuận bút sau hai tuần xuất bản trên Tuổi Trẻ Online. Với bạn đọc ở TP.HCM, vui lòng đến nhận nhuận bút tại tòa soạn báo Tuổi Trẻ, 60A Hoàng Văn Thụ, P.9, Q. Phú Nhuận. Bạn đọc ở tỉnh xin gửi email phản hồi sau khi bài đăng với địa chỉ cụ thể để chúng tôi chuyển nhuận bút theo đường bưu điện.

Bài viết tham gia xin gửi về email tto@tuoitre.com.vn hoặc tinhyeuloisong@tuoitre.net.vn chủ đề ghi rõ là tham gia chuyên mục Chuyện tình tự kể (xin lưu ý câu chuyện này chưa từng được đăng báo và vui lòng gõ font Unicode có dấu).

lana_lanh19@...
Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0

Tuổi Trẻ Online Newsletters

Đăng ký ngay để nhận gói tin tức mới

Tuổi Trẻ Online sẽ gởi đến bạn những tin tức nổi bật nhất

Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên