16/07/2008 22:29 GMT+7

Thơ Lê Thùy Vân

N.D.L
N.D.L

TTO - Chẳng có gì lớn lao, ngay cả với cái lớn lao nhất là… tình yêu, Vân vẫn chọn cho mình những góc nhìn rất “cá nhân”, với những điều riêng tư, nhỏ bé… mà có lẽ đúng hơn, cô không chọn, những câu thơ an nhiên như những dòng nhật kí cứ thế trôi ra.

D8twoUiM.jpgPhóng toTTO - Chẳng có gì lớn lao, ngay cả với cái lớn lao nhất là… tình yêu, Vân vẫn chọn cho mình những góc nhìn rất “cá nhân”, với những điều riêng tư, nhỏ bé… mà có lẽ đúng hơn, cô không chọn, những câu thơ an nhiên như những dòng nhật kí cứ thế trôi ra.

Con lật đật dở hơi

Riết thành quenEm không còn nhắc tên anhLại chuỗi ngày bình yênSớm thăm vườnNào lài trâu, nào bụt, nào cúc bò, nào jun, nào đồng tiềnNào chớp mưa, nào hoa con dếBông nào nở, bông nào tànBông nào còn hươngBông nào buôngVà, thế thôi…Em không còn như con lật đật dở hơiHứng thế này, nghiêng ngả thế kiaChẳng chóng mặt aiChỉ chóng mặt mình

Đoản khúc thu Hà Nội

Hà NộiEm cứ lạcVì đường nào cũng lạLạ phố vào lạ ngõVo vòngHà NộiCon hẻm về nhà trọ mỗi tối

Thương những tiếng li sành va nhau đến sótTrên sọt xe thồ của chị bán đồ dạo bên kia sông HồngChiếc ấm tích treo ngược lắc lưVẩy vẩy hạt mưaCái vỡ, cái nghiêng.

Hà NộiChỗ em ởCó con dốc lên đêLuống cuống cài sốTuột dốc… sợ dốc.

Hà NộiMỗi sáng bún ngaGiọng chị bán bún trong veo như lọc qua thảm lá sấu vàngCà phê MinhÔng chủ béo ịchMải xem đá bóngQuên kháchVợ liếcCo rúm cười.Hà NộiTràn vỉa hèGánh hoa…

Bạn Sài Gòn nhắn:Hà Nội một câu, kể đi!Kể nhé…“Tràn vỉa hè gánh hoa…”!…

Đồng hồ hai nấc

Múi ngày của em không chia 24 giờMà chia hai nấc: nhớ - quênMỗi lần chiếc kim ẻo lả quệt vào mốc nhớLại gặm mòn một chútTiếng chuông rung như cái ngápCũng làm em rùng mình…

Tại sao em cứ phải nhớ một ngườiMà lại vòng vo tìm cái đáng quên để không quên?Tại sao em cứ lấp đầy khoảng trống trong căn phòng trốngBằng những bài ca buồn không tên?

Thói quen

Thói quenMột vòng Nam Sài Gònloanh quanh rồi lại quành trà trân châuMột ly đúng vị caramenVẫn 20 nghìn không nhích

Thói quenngủkhông mùngquờ taytrời thương cho vớ trúng muỗiđếm một hai ba rồi thả…

Thói quen lang thang phốđôi khi chạm một khuôn mặtđi qua rồi mới ngớ ra… hình nhưmình mới gặp người quen.

Thói quenhàng cháomột tô cháo nghêuhít hà hương xả.

Bạn bè nóiSao để hoài một kiểu tócNghe hoài một điệu nhạcMày không chán hả Vân?

Anh nóiEm gặp anh cũng chỉ là một thói quenAnh nghĩ có những thói quen nên bỏEm cườiEm có thói quen quen nhất, đó là, không bỏ thói quen…

N.D.L
Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên