Phóng to |
Nhà thơ Văn Công Hùng |
Nhưng điều quan trọng không phải thơ viết ở đâu mà thơ thể hiện được điều gì. Với nhà thơ gốc Huế đang “trấn thủ” Tây nguyên này, những tứ thơ từ tầng cao không gian như “tiếng thở dài xuyên đêm” đã thẩm thấu được nhiều góc khuất mặt đất “không dễ gì kêu lên được”, nghịch lý và mẫn cảm, nhói lòng và day dứt.
XÊ DỊCH ĐEN
tự xách mình lên chuyến đêmbầu trời hoang cỏPleiku Tân Sơn Nhấtphù phiêu thẳm gió nghìn trùng
em ở đâu giữa bầu trờidại khờ nhớ một chiều loang nắngcứ mong bay mà chẳng đượclàm gì gió lên
xê dịch đencánh bay như giọt nướcloang loang mắt người ngái ngủcơn mặt trời đêm em đêm
có một khoảnh buồn xuyến chimột ngôi chùa xa vắngcó bước chân tĩnh lặngnhoài nhoài lên ghìm tiếng mỉm cườibước chân tự đưa mình về ánh sángbước chân cô đơn nắng quáiquanh co ngõgiữ chậm mình nuôi một giấc mơ
máy bay hạ cánhđường băng rừng rực sángkhoảnh khắc lùichan chát nốt ngược đenchoàng tỉnh cái ổ voi không khíngơ ngác thở dài mắt ngước vào đâu?Chuyến bay VN421 Pleiku - TP.HCM đêm 31.8.2012
GIỌT CUỐI
Đại dương ngày cuối cùng giờ cuối cùngdồn khát khao bằng những cú rướngiọt cô đặc để biến thành sa mạcvắt kiệt thảm xanh cơn khát quặn mình
Giang sơnngười cuối cùng tận hiếnvênh vao non xơ xác rừng giàchàng thi sĩ ưỡn ngực làm lá chắnnếu một ngày Tổ quốc điểm danh
Chiếc lá cuối cùngvẫykhông chia ly không đứt ruộtdâng tận cùng trù phú đất đai
Ta cuối cùngcơn quẫy kiệtcú rùng mình sông Tranhchiếc lá mùa thu mởn bên ngoài cửa sổ
Quả hồng này cặp đôi trên ngực nõnquầng đêm tình nhân vỉa hè sải chân phố cổcuối con đường là một cái hồtận cùng là nước…
Em như nàng tiên chực bất ngờ bay mấtngón rất dài vẽ khoảnh khắc vào đêm
Tịch mịch lắm giọt cuối cùng êm áitiếng nồng nàn hơi thở trút sang nhau…
GỌIGọi bình minh ta được những bàn chân đẫm cátcon sóng lành cong bọt hư vôem qua nắng vàng lên vuốt cái nhìn ướt ngượcmắt phía nào cũng gió tự liêu xiêu
Quy Nhơn hẹn nhau như tự nghìn kiếp trướcđến triệu năm cát vẫn cứ mặn đềuem cơn cớ biển bùng cơn khát nắngchiếc lá vàng vô cớ lật nghiêng bay…
Pleiku 18.8.2012
THỞ DÀI ĐÊM
có tiếng thở dài xuyên đêm nén như thùng thuốc súngbóng tối bò hoang dạibên kia một tiếng trở mình
những giấc mơ khi người đang thứcnhẩm bằng hồi tưởngđánh động cánh chuồn chuồnhình như phía xa một nhịp tim nhói vội
những bình minh như hạn ngạch của ngàygõ vào trũng sâu mắtđôi tai ngái ngủnghe lặng thầm tiếng gió chuyển lời đi
cứ mặc nhiên số hóa nỗi nhớnhững mê ga bai mê mải đi tìmenter rồ dạilặng im phím bấm môi buồn lơ ngơ
đêm ấy có người thứcmột dòng sông im lặng đổi dòngnhư dcom cần mẫnnhệch nhạc lên tươi một tiếng thầm thì…
Pleiku 13.7.2012
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận